Danh tính người phụ nữ là chủ bút tờ báo đầu tiên dành cho phụ nữ ở Việt Nam từng khiến Thực dân Pháp lo lắng
Dù tờ báo dành cho phụ nữ này chỉ tồn tại được trong hơn 5 tháng nhưng đã phản ánh được phần nào bức tranh xã hội Việt Nam lúc bấy giờ.
Năm 1917, một tiếng chuông lịch sử vang lên, đánh dấu sự ra đời của tờ báo đầu tiên dành riêng cho phụ nữ Việt Nam - Nữ Giới Chung (Tiếng chuông của nữ giới). Tờ báo xuất bản hàng tuần vào ngày thứ Sáu tại Sài Gòn, mang theo sứ mệnh cao cả: nâng cao dân trí, khuyến khích công nông thương, và đặc biệt là đề cao vai trò của phụ nữ trong xã hội. Mỗi số gồm 18 trang, 8 trang quảng cáo (có tài liệu ghi báo có 24 trang) giá 40 xu. Mỗi số in 4 ngàn bản, riêng số 4, 5, 6, báo in thêm 2 ngàn bản để tặng.
Nhắc đến Nữ Giới Chung, không thể không nhắc đến Bà Sương Nguyệt Anh, người phụ nữ tiên phong đã chèo lái con thuyền tri thức này. Bà là nhà báo, nhà văn, nhà thơ, nhà hoạt động xã hội lỗi lạc, được mệnh danh là "nữ sĩ Sương Nguyệt Anh".
Bà Sương Nguyệt Anh tên thật là Nguyễn Thị Khuê sinh ngày 1/2/1864, tại xã An Đức, huyện Ba Tri, tỉnh Bến Tre. Bà là con gái thứ tư của nhà thơ, nhà yêu nước Nguyễn Đình Chiểu. Bà là nữ nhà báo đầu tiên của nền báo chí Quốc ngữ Việt Nam, ngoài bút danh Sương Nguyệt Anh, bà còn có nhiều bút danh khác như Xuân Khuê, Nguyệt Nga, Nguyệt Anh...
Lớn lên giữa cảnh đất nước đang rên xiết dưới gót quân thù, bên người cha - nhà thơ, chí sĩ tài năng, giàu khí tiết, suốt đời cùng ngọn bút không mệt mỏi đấu tranh vì nhân đạo, vì tự do và người mẹ hiền thục, tảo tần sớm hôm, bà sớm được thừa hưởng chí cha, đức mẹ, có bản lĩnh hơn người và luôn nuôi ước vọng tạo nên “một sự nghiệp”.
Với trái tim nhiệt huyết và ngòi bút sắc sảo, bà Sương Nguyệt Anh đã dũng cảm lên tiếng cho những tiếng nói thầm lặng của phụ nữ trong xã hội phong kiến hà khắc. Bà kêu gọi bình đẳng giới, khuyến khích phụ nữ học tập, lao động, và tham gia vào các hoạt động xã hội. Thời đó, tờ báo Nữ giới chung quy tụ những ngòi bút có tư tưởng tiến bộ, lấy những gương sáng của phụ nữ các nước tiên tiến ở châu Âu, châu Mỹ để khuyến khích chị em trong nước.
Nữ Giới Chung hướng về tinh thần yêu nước thương nòi, mang đậm chất nhân văn, giáo dục sâu sắc nên nhanh chóng được bạn đọc gần xa đón nhận và yêu mến nồng nhiệt. Trong một bài bàn về nữ quyền, Sương Nguyệt Anh viết: “Chị em ơi!... Muốn có cái địa vị ngang hàng với nam giới thì (chẳng những) việc tề gia nội trợ phải thuộc lòng, tình thế trong ngoài cũng nên ghé mắt, tuy chưa được như người Âu Mỹ song cũng đừng phụ tiếng Lạc Hồng”. Tư tưởng so với đương thời, thật tiến bộ, văn chương mạnh mẽ, như những lời kêu gọi của Đông Kinh nghĩa thục và phong trào Duy Tân lúc ấy.
Tuy nhiên, tờ báo này chỉ tồn tại được 5 tháng 19 ngày, đến ngày 19/7/1918, nhận thấy sự ảnh hưởng của tờ báo ngày càng lớn sẽ gây bất lợi cho quá trình cai trị và khai thác thuộc địa, chính quyền Thực dân Pháp đã ra lệnh đóng cửa tờ báo.
Dù Nữ Giới Chung chỉ xuất bản được 20 số nhưng đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử báo chí Việt Nam. Tờ báo đã góp phần thức tỉnh ý thức cho phụ nữ, khơi dậy khát vọng tự do, bình đẳng và vai trò quan trọng của họ trong xã hội. Ngày nay, khi nhìn lại chặng đường phát triển của báo chí dành cho phụ nữ, Nữ Giới Chung vẫn luôn được nhắc đến như một mốc son chói lọi, là nguồn cảm hứng cho những thế hệ phụ nữ Việt Nam tiếp nối con đường đấu tranh cho bình đẳng giới và hạnh phúc.