Nhà thơ duy nhất Việt Nam từng làm Phó Thủ tướng, 24 tuổi đã làm Bí thư tỉnh ủy, ai cũng từng nghe tên
Ngoài là một nhà thơ, người đàn ông này còn là một nhà chính trị, từng giữ đến chức Phó Thủ tướng. Sinh thời, ông đã sống một cuộc đời trọn vẹn với cả cách mạng, thơ ca và nghệ thuật.
Trong lịch sử văn học nghệ thuật Việt Nam, có một cái tên vô cùng đặc biệt. Ông là người duy nhất xứng đáng với danh hiệu nhà cách mạng lão thành, nhà hoạt động chính trị xuất sắc, nhà thơ cách mạng lớn nhất đất nước trong thế kỷ 20. Người được nói đến là Tố Hữu, cái tên người Việt Nam đã quá quen thuộc, gần như ai cũng từng đọc qua thơ của ông.
Tố hữu (1920 – 2002), tên thật là Nguyễn Kim Thành, quê ở huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế nhưng sinh ra tại Hội An, tỉnh Quảng Nam. Ông xuất thân trong một gia đình nhà nghèo. Bố Tố Hữu là một nhà nho, thích sưu tập ca dao tục ngữ, thơ văn nên đã dạy con trai làm thơ cổ. Mẹ Tố Hữu cũng là người có học, thuộc nhiều ca dao, dân ca Huế.
Năm 1936, Tố Hữu tham gia Đoàn Thanh niên Cộng sản và được kết nạp Đảng Cộng sản Đông Dương vào 2 năm sau đó. Tháng 4/1939, ông bị bắt giam vào nhà lao Thừa Phủ (Huế) rồi chuyển sang nhiều nhà tù khác. 3 năm sau, Tố Hữu vượt ngục Đắc Glêi (nay thuộc Kon Tum) rồi ra Thanh Hóa hoạt động cách mạng.
Sau một thời gian, Tố Hữu thăng tiến rõ rệt. Ông từng giữ nhiều vị trí quan trọng, đáng chú ý nhất là năm 1980, ông được bầu là Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Thủ tướng Chính phủ nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, giữ chức Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế đối ngoại.
Trước đó, Tố Hữu từng làm bí thư Tỉnh ủy Thanh Hóa giai đoạn 1943-1945 khi chỉ mới 24 tuổi. Trong lúc đó, ông cũng tham gia trong ban lãnh đạo chiến khu Quang Trung. Đến cuối năm 1946, Tố Hữu lại trở về Thanh Hóa làm Bí thư tỉnh ủy tỉnh này lần thứ hai. Chỉ khác, nhiệm vụ lần thứ 2 của ông là xây dựng tỉnh Thanh Hóa thành hậu phương chiến lược khi cuộc kháng chiến chống Pháp bắt đầu.
Nói đến Tố Hữu, gần như người Việt Nam nào cũng từng nghe tên ông, đọc thơ ông. Bài thơ nổi tiếng nhất chính là “Từ ấy”. Năm 18 tuổi, Tố Hữu được kết nạp Đảng. Từ cảm xúc tự hào, ông đã viết bài thơ này.
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim...
Tôi buộc lòng tôi với mọi người
Để tình trang trải với trăm nơi
Để hồn tôi với bao hồn khổ
Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời
Tôi đã là con của vạn nhà
Là em của vạn kiếp phôi pha
Là anh của vạn đầu em nhỏ
Không áo cơm, cù bất cù bơ...