Cứ ngỡ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất, cho đến khi chồng công khai việc đang mê đắm cô gái khác
Mặc dù bị chồng phản bội nhưng tôi vẫn muốn tìm ra cách níu giữ. Đối với tôi, anh và con là cả thế giới nên tôi không muốn mất anh.
Tôi năm nay 30 tuổi, đang làm văn phòng, thu nhập ổn định. Chồng tôi 33 tuổi, đang làm sale cho công ty bia, công việc hay phải đi nhậu đến 1-2 giờ sáng. Hiện, chúng tôi đã có với nhau bé trai kháu khỉnh 4 tuổi.
Suốt 4 năm yêu nhau và 6 năm kết hôn, tôi luôn nghĩ mình là người hạnh phúc nhất vì được chồng yêu chiều, con ngoan ngoãn. Mọi thứ đều rất thuận lợi, vui vẻ khiến ai nhìn vào cũng phải ghen tỵ.
Nhiều người thường nói, hôn nhân là nấm mồ của tình yêu, nhưng với tôi mỗi ngày được bên anh đều thật ấm áp và hạnh phúc. Dù công việc bận rộn, tôi vẫn cố gắng sắp xếp nấu ăn cho gia đình mỗi ngày, vì tôi thích được ở bên chồng càng nhiều càng tốt.
Trước khi kết hôn, chúng tôi đến với nhau cũng gặp nhiều khó khăn, cản trở từ gia đình anh, rồi cùng vượt qua, giờ gia đình anh rất yêu thương tôi. Sau đó, cả hai cũng đi lên từ hai bàn tay trắng nên tình cảm ngày càng mặn nồng, bền chặt.
Tôi cứ ngỡ rằng mọi thứ cứ thế êm đềm trôi qua, cho đến hôm qua, anh chủ động nói với tôi việc đã có người yêu hơn một năm nay. Quả thật ông bà ta nói đúng: “Giàu đổi bạn, sang đổi vợ”. Tôi đau khổ cùng cực vì không thể nào tưởng tượng được người tôi tin tưởng nhất lại phản bội tôi.
Ngày hôm đó, tôi đi ngoài đường gần như suốt đêm, không ăn nổi bất cứ thứ gì, từng lời anh nói như muối xát vào tim tôi. Anh nói rất yêu người đó, giờ với tôi chỉ là cái nghĩa.
Anh còn chia sẻ thêm, người đó rất hay, biết vun đắp, xây dựng, cảm thông, chia sẻ, không ràng buộc anh, để anh tự do. Tôi cũng phân tích cho anh thấy người đó với anh chỉ là ăn nhà hàng, ngủ khách sạn, gặp nhau chỉ để hưởng hạnh phúc, làm sao có những bất đồng, thời gian không đủ để yêu nữa mà. Hơn nữa, người đó đâu phải chăm anh từng bữa ăn, giấc ngủ, đâu từng thức suốt những đêm dài đến 1-2h sáng chờ anh về).
Người đó để anh tự do vì họ đến sau, không phải là vợ, hơn nữa anh yêu người đó rất nhiều thì cần gì phải ràng buộc. Tôi nói đủ hết, nói rất nhỏ nhẹ, chân thành, mong anh suy nghĩ lại. Tôi không hề gào thét, chửi bới, la mắng như nhiều người khi biết chồng ngoại tình.
Mặc dù tôi đã nói hết những gì có thể để kéo anh về, nhưng anh vẫn lựa chọn tiếp tục yêu bạn kia. Đất trời như sụp đổ dưới chân tôi, tôi cố bình tĩnh, nói với anh tình yêu không thể chia sẻ, phụ nữ khi yêu rất ích kỷ.
Nghe xong những lời tôi nói, anh còn trách rằng: “Cô ấy bao dung, sao tôi lại ích kỷ như vậy?”. Tôi cũng giải thích người đó đến sau, đã có một đời chồng, một đứa con riêng, được anh yêu là hạnh phúc nên đâu cần suy nghĩ nhiều. Còn tôi, tôi đến với anh nguyên vẹn, anh là người đầu tiên của tôi, tôi là vợ anh, tôi có với anh một đứa con, vì thế không thể chịu cảnh chồng chung như vậy.
Đến khi thấy mọi lời nói của mình đều vô nghĩa, tôi đành bắt anh phải chọn, một con đường có tôi và con trai, một con đường có người đó, anh nói sẽ đi cùng một lúc hai con đường.
Trước sự quyết liệt của tôi, anh chọn sẽ ly hôn và nói ngay là sẽ không để tôi thiệt, sẽ cho tôi nhiều tiền và chu cấp cho con đầy đủ. Có vẻ như anh mong chờ ngày này đã quá lâu rồi.
Về phía mình, tôi không muốn rời xa anh, vì muốn con mình phải được sống trong một gia đình bình thường, nó sẽ bất thường nếu sống trong một gia đình bất thường. Bởi cha mẹ tôi đã gãy đổ, tôi rất sợ con sẽ giống mình, tôi rất thương con. Xin hãy giúp tôi lúc này, tôi bế tắc, đau khổ, tuyệt vọng, mất niềm tin, mất phương hướng.
Tôi muốn ra đi, không muốn tranh giành, không muốn giữ một cái xác không hồn, không muốn dùng con để làm áp lực. Nhưng tôi quá yêu chồng, quá thương con nên không muốn mất anh, không muốn con mình khổ và tuyệt đối không bao giờ chấp nhận chồng chung. Hãy chỉ cho tôi phải làm sao?.