Sau 1 tháng ly hôn, vợ công khai chồng sắp cưới khiến tim tôi thắt lại, hóa ra mình bị cắm sừng?
Ngày nhận được tin em sắp cưới chồng, tôi đau thắt lồng ngực, mọi thứ như muốn sụp đổ, không làm được việc gì hết.
Tôi năm nay 32 tuổi, sinh ra ở Hà Nội, công việc thường xuyên đi làm xa nhà. Vợ tôi 27 tuổi, cùng quê và có thu nhập ổn định. Chúng tôi có với nhau một bé trai ngoan ngoãn, học giỏi và rất hiểu chuyện.
Trong mắt mọi người, cuộc hôn nhân kéo dài 8 năm của chúng tôi là niềm mơ ước của bao cặp vợ chồng. Ngoài lúc đi công tác, tôi dành toàn bộ thời gian cho gia đình, vợ tôi cũng là tuýp thích vun vén, chu toàn.
Do nhà em không có con trai nên tôi chủ động ở rể để em tiện chăm sóc bố mẹ. Thấy vậy, em càng thêm yêu tôi và hứa rằng sẽ luôn chung thủy và hết lòng vì gia đình.
Những tưởng, mọi thứ cứ thế trôi qua, tôi sẽ mãi có tổ âm đủ đầy, hạnh phúc. Tuy nhiên, vào một chiều mưa tầm tã của tháng 7/2022, lúc đang ở nhà chuẩn bị ăn cơm chiều cùng gia đình vợ, tôi nhận được cuộc gọi từ mẹ ruột.
Tôi rất bất ngờ khi thấy mẹ khóc nở nói không thành lời. Đến khi tôi động viên mẹ bình tĩnh, bà mới cho biết: “Có giấy thông báo của tòa án gửi cho con nè. Hình như vợ con gửi đơn lên tòa đòi ly hôn hay gì đó”.
Nghe xong, tim tôi như có ai bóp chặt và phải hỏi lại mẹ có phải người ta nhầm lẫn gì không. Mẹ trả lời: “Giấy thông báo ghi rõ họ tên của hai vợ chồng, nhầm lẫn sao được”.
Ngay lập tức, tôi đi vào phòng hỏi vợ đầu đuôi mọi chuyện, em đáp rằng: “Không còn tình cảm nữa thì chia tay nhau thôi, có gì đâu mà làm rùm beng lên”. Tôi nghe vợ nói xong, tay chân bủn rủn, mặt mày tái mét như người mất hồn.
Đúng lúc đó, tôi nghe tiếng con trai ở nhà bếp kêu tôi xuống ăn cơm. Hít một hơi thật sâu, uống cốc nước xong, tôi cố gắng giữ thái độ bình thường để tránh làm mọi người lo lắng.
Đến khi dùng bữa xong, tôi lại hỏi vợ lần nữa: “Có phải ý em đã quyết định như vậy?”. Vợ không một giây suy nghĩ đáp: “Không nói gì nữa, hẹn gặp nhau ở tòa án”.
Trước thái độ dứt khoát của vợ, tôi đành ngậm ngùi đồng ý và đưa con trai qua bên nội ngủ. Thấy tôi về, ai nấy đều đặt ra câu hỏi rằng tại sao vợ tôi lại đột ngột muốn ly hôn. Thậm chí, mẹ còn bảo hay do tôi ngoại tình khiến vợ tức giận.
Đối diện với những thắc mắc từ gia đình, tôi chỉ biết im lặng và lắc đầu. Bởi lẽ, chính bản thân tôi cũng không biết lý do vì sao mình bị vợ bỏ. Vì suốt 8 năm qua, tôi luôn yêu thương em hết mực và một lòng hướng về gia đình.
Đến hẹn chúng tôi ra tòa án huyện để giải quyết, hầu như mọi thứ tôi đều thống nhất với điều kiện của vợ đặt ra. Từ quyền nuôi con, cấp dưỡng và chia tài sản... tôi đều theo ý vợ. Lý do tôi làm vậy là vì không muốn con trai phải buồn thêm hay ám ảnh tâm lý.
Mặt khác, vợ cũng nhắn nhủ rằng nếu sau một hai năm chưa ai có gia đình, có thể quay lại. Chính điều này đã khiến tôi lại thêm hy vọng và chấp nhận mọi điều em đưa ra.
Thật trớ trêu, chỉ sau một tháng, em đã công khai bạn trai mới khiến mọi người ai cũng ngỡ ngàng. Thì ra, em đã đã có kế hoạch từ trước, chỉ do tôi yêu em quá đến mức mù quáng.
Trong tháng tới, em sẽ tổ chức đám cưới với bạn trai. Nhận được tin, tôi đau thắt lồng ngực, mọi thứ như muốn sụp đổ, không làm được việc gì hết. Mặc dù bị em phản bội nhưng tôi vẫn không thể quên em. Tôi nên làm gì để chấp nhận việc đã mất em và làm lại cuộc đời?.