Vị vua nhiều vợ nhất sử Việt nhưng không có nổi 1 người con ruột, tìm đủ cách chữa bệnh 'bất lực'
Lịch sử phong kiến Việt Nam ghi nhận vua Tự Đức là vị vua có nhiều vợ nhất. Ông tên thật là Nguyễn Phúc Thi, tự Hồng Nhậm, sinh 25/8/1829. Tự Đức là con của vua Thiệu Trị và Hoàng quý phi Phạm Thị Hằng (Từ Dụ Thái hậu). Năm Tự Đức 19 tuổi, vua Thiệu Trị qua đời vì bệnh nặng, ông cũng kế ngôi từ đó.
Trong triều Nguyễn, Tự Đức là vị vua trị vì lâu nhất với 36 năm (1847 – 1883). Ông có đến 103 người vợ nhưng lại không có một người con ruột nào. Nguyên nhân là bởi từ nhỏ Tự Đức đã bị bệnh đậu mùa, ốm đau triền miên nên sức khỏe không tốt.
Sử sách chép lại rằng vua Tự Đức mất khả năng sinh dục (bất lực) vì biến chứng của bệnh đậu mùa. Với thời đại phong kiến, việc không có con nối dõi là tuyệt tự, phạm vào 1 trong 3 tội lớn. 3 người cháu ruột được Tự Đức nhận làm con nuôi là Ưng Chân, Ưng Đường và Ưng Đăng. Trong đó, Ưng Chân sau này được truyền ngôi, gọi là vua Dục Đức.
Vua Tự Đức nổi tiếng là vị vua cưới vợ sớm, nhiều vợ. Ông biết mình khó có con nên đã tìm đủ mọi cách để chữa trị. Nhiều bài thuốc bí truyền, dân gian, quý hiếm của trong lẫn ngoài nước đều được vua dùng qua. Thậm chí có giai thoại cho biết Tự Đức đã hạ cố lấy một người phụ nữ từng có 1 đời chồng để mong có con. Ông đến các ngôi chùa linh thiêng cầu khấn, đổi các tên chùa ở Huế vì sợ chữ Thiên phạm húy. Thế nên mới có chuyện chùa Thiên Mụ thành Linh Mụ, Thiên Ấn thành Từ Ân… Đáng tiếc là nỗ lực nhiều song Tự Đức vẫn không thể có con rồng.
Vua Tự Đức là một trong những vị vua cuối cùng của triều Nguyễn, thời kỳ chế độ phong kiến Việt Nam dần suy tàn. Thời điểm đó nước ta có quốc hiệu là Đại Nam, nghĩa là quốc gia rộng lớn ở phương Nam. Dưới thời vua Tự Đức, quân đội nhà Nguyễn ngày càng yếu, kinh tế trì trệ, nhiều cuộc nổi dậy xuất hiện. Ông tuy giỏi văn chương, chăm chỉ chuyện triều chính nhưng lại có tư tưởng bảo thủ, không nhìn xa trông rộng.
Ngày 1/9/1858, liên quân Pháp – Tây Ban Nha nổ tiếng súng đầu tiên ở bán đảo Sơn Trà – Đà Nẵng, bắt đầu xâm lược nước ta. Triều đình nhà Nguyễn khi đó bất lực trước sự tấn công của người Pháp nên chỉ nghĩ đến việc cắt đất cầu hòa. Năm 1883, Tự Đức qua đời, Pháp đưa quân vào đến kinh thành, ép triều đình nhà Nguyễn phải công nhận sự “bảo hộ” của chúng trên toàn lãnh thổ nước ta. Như vậy, kể từ sau thời Tự Đức, vua Nguyễn chỉ còn là hữu danh vô thực, làm bù nhìn.
Vị ‘vua quỷ’ tàn ác, hoang dâm nhất sử Việt, bị trăm họ oán giận, nhận kết cục thịt nát xương tan
Vị vua này được hậu thế phong cho biệt danh “vua quỷ” vì độ tàn ác, hoang dâm của mình. Sau khi lên ngôi, ông đã thẳng tay “tiễn” người thân, đại thần về nơi chín suối.