Tiết lộ những phút cuối đời của nữ anh hùng huyền thoại Võ Thị Sáu ở nhà tù Côn Đảo
Võ Thị Sáu, nữ anh hùng Cách Mạng những năm đầu thế kỉ XX, là tiếng bom vang dội đánh mạnh vào nỗi khiếp sợ của địch bởi ý chí chiến đấu và tinh thần không thể khuất phục. Sau khi chị ngã xuống, cái tên chị đã trở thành một huyền thoại còn lưu truyền hậu thế.
Võ Thị Sáu (1933-1952) là một nữ du kích trong Chiến tranh Việt-Pháp ở Việt Nam, người nhiều lần thực hiện các cuộc mưu sát nhắm vào các sĩ quan Pháp và những người Việt cộng tác với chính quyền thực dân Pháp tại miền Nam Việt Nam. Cô là một trong những biểu tượng Liệt nữ Anh hùng tiêu biểu trong cuộc kháng chiến chống Pháp, năm 1993 cô được truy tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân.
Anh hùng Võ Thị Sáu chính thức trở thành liên lạc viên của Đội Công an xung phong Đất Đỏ năm 1947. Từ đó, cô tham gia nhiều trận tập kích bằng lựu đạn, ám sát các sĩ quan Pháp và Việt gian cộng tác với quân Pháp; đặc biệt là trận tập kích bằng lựu đạn tại lễ kỷ niệm Quốc khánh Pháp ngày 14 tháng 7 năm 1949 tại Đất Đỏ, gây được tiếng vang trong vùng. Vì vậy, bọn thực dân Pháp vô xùng lo sợ và căm tức, từ đó chúng ra sức truy lùng chị Võ Thị Sáu.
Vào tháng 12 năm 1949, trong một chuyến công tác tại Đất Đỏ, cô đã bị quân Pháp bắt được. Hơn một tháng bị giam giữ tại nhà tù Đất Đỏ và khám đường Bà Rịa, địch dùng nhiều thủ đoạn tra tấn dã man nhưng chúng vẫn không lấy được một lời khai nào của chị, sau đó bọn chúng đưa chị về giam giữ ở khám Chí Hòa. Mặc dù bị địch giam giữ nhưng chị Sáu vẫn tiếp tục làm liên lạc cho các đồng chí trong khám và cùng các chị, em trong tù đấu tranh buộc địch phải cải thiện cuộc sống trong nhà tù. Trước tinh thần đấu tranh quyết liệt và không nao núng của chị Sáu cùng những đồng chí trong tù, dù không đủ bằng chứng, nhưng thực dân Pháp cùng bọn tay sai vẫn kết án tử hình và đày chị ra Côn Đảo.
Theo lời kể của ông Tám Vàng – 1 tù nhân ở nhà tù Côn Đảo trong cuốn “Tình đất đỏ”, những giây phút cuối đời của chị Võ Thị Sáu vô cùng huy hoàng: “Khoảng 4 giờ sáng ngày 23/1/1952, giữa mùa gió chướng, những cơn sóng dữ ào ào đập vào bờ, bầu trời u ám, có tiếng hô vang lên từ các trại giam vọng lại: 'Phản đối xử bắn Võ Thị Sáu. Phản đối! Phản đối! Đả đảo thực dân Pháp'. Tên chúa đảo và thuộc hạ hoảng hốt liền ra lệnh khóa chặt cửa các chuồng giam.
Chúng trói chị Sáu vào gốc bàng, hướng về nghĩa địa Hàng Dương. Chúng lấy khăn bịt mắt nhưng chị Sáu phản đối không cho bịt. Chị vẫn tự nhiên, hiên ngang ca hát, mắt sáng rực, nhìn thẳng vào bọn lính sắp bắn hát bài “Chiến sĩ Việt Nam”, “Lên Đàng”… Tên lính lê dương cách chị Sáu 15m, khi bắn chị không chết, vẫn hát, đôi mắt nhìn thẳng vào bọn lính bắn chị. Bọn lính run sợ không dám bắn tiếp. Tên chúa đảo chạy đến, hò hét bọn lính bắn tiếp…”
Cũng theo lời kể của nhân vật Tám Vàng, khi ông cởi dây trói cho chị Võ Thị Sáu thì mắt chị vẫn mở, cơ thể còn ấm nóng. Chính tay ông đã vuốt mắt cho chị. Và cũng vì nể phục chị Võ Thị Sáu nên thay vì lấp đất chôn xác, ông Tám Vàng đã bí mật tìm 4 tấm ván làm hòm dã chiến, chọn nơi an nghỉ cuối cùng và lập bia mộ bằng cột xi măng cho nữ chiến sĩ trinh sát Đội Công an xung phong Đất Đỏ - Võ Thị Sáu.
Có lẽ cũng vì sự anh hùng, gan dạ, không khuất phục trước kẻ thù nên sau khi hy sinh, chị Võ Thị Sáu được nhiều người cho là “thần thánh” linh thiêng. Vì vậy, kể từ sau đó những ai đến Côn Đảo đều đến mộ thắp nhang cho “Cô Sáu”, thậm chi trong nhiều gia đình còn thờ “Cô Sáu”…
Mỹ từng mang quái vật đại dương đến tấn công Việt Nam rồi nhận cái kết thảm hại, không dám quay lại
Trong chiến tranh Việt Nam, Mỹ sử dụng đến “quái vật trên biển” để quần thảo biển Đông. Thế nhưng, cái kết mà quân đội này phải chịu là loạt thiệt hại để đời.