Đời sống

Sau 1 tuần chia tay, tôi biết tin mình có bầu và phát hiện anh chuẩn bị cưới vợ

Sau 1 tuần chia tay, tôi biết tin mình có bầu và phát hiện anh chuẩn bị cưới vợ

Mới đây, một bạn đọc đã chia sẻ câu chuyện tình yêu đẫm nước mắt của mình. Cô quen 1 người làm cùng ngành, cả hai trải qua khoảng thời gian yêu nhau hạnh phúc, trước sự ủng hộ của bạn bè. Tuy nhiên, trong suốt thời gian gắn bó, mỗi khi nhìn vào mắt anh cô đều thấy sự bất an. Quyết tâm đi tìm câu trả lời, cô đã chết đứng khi phát hiện anh đã có người yêu lâu năm. Đau đớn hơn cả là sau 1 tuần chia tay, cô phát hiện mình có bầu và anh cũng chuẩn bị cưới vợ. Dưới đây là câu chuyện đầy đủ của độc giả này.

Tôi năm nay 29 tuổi, đang làm trưởng ban cho một tờ báo nhỏ và tự kinh doanh riêng. Tôi có diện mạo ưa nhìn, tự chủ cuộc sống nhưng lại mang trong mình một trái tim khao khát được yêu thương. 

Sau-1-tuan-chia-tay-toi-biet-tin-minh-co-bau-va-phat-hien-anh-chuan-bi-cuoi-vo

Ký ức tuổi thơ của tôi chỉ là những lần bố mẹ cãi vã, mẹ tôi lớn tiếng quát mắng 2 chị em tôi. Lớn hơn, khi vào cấp 1, cấp 2 cho đến cấp 3, tôi vì mặc cảm gia đình nên cũng không có nhiều bạn. Tôi sợ nếu chia sẻ những câu chuyện của mình sẽ bị mang ra bàn tán.

Cho đến khi vào đại học, tôi mới dần chủ động trò chuyện với mọi người và có một nhóm bạn chơi thân. Trong mắt hội bạn, tôi có bề ngoài khá mạnh mẽ, bất cần. Nhưng nếu va chạm đủ lâu, sẽ thấy rõ tôi vốn dĩ là một “bánh bèo” chính hiệu. Tôi yêu mèo, thích trẻ con, thường hay chọn những trang phục có họa tiết hoa nhỏ xíu, thích đi la ca Hồ Tây 1 mình, dễ rơi nước mắt khi xem 1 clip cảm động,…

Tuy nhiên, trong mắt tụi con trai trong lớp, tôi là đứa cá tính và sẽ luôn tự chăm sóc, bảo vệ bản thân thật tốt. Đến khi tôi gặp anh, vào năm thứ 2 đại học, mọi thứ ở tôi đều thay đổi hoàn toàn.

Anh hơn tôi 5 tuổi, có khuôn mặt, phong thái lãng tử cùng tính cách khó nắm bắt. Thời điểm quen tôi, anh đang làm phóng viên cho 1 tờ báo chính thống và có nhiều mối quan hệ trong giới. Trong mắt bạn bè, anh là người giỏi giang và nhiệt tình. Riêng với tôi, anh như một mặt hồ tĩnh lặng nhưng cũng khá bí ẩn, thú vị.

Điều khiến tôi bị thu hút hơn cả là đôi mắt chứa đựng rất nhiều tâm sự của anh. Nó khiến tôi muốn khám phá nhiều hơn thế giới nội tâm của anh. Tôi cảm nhận dường như cả hai cũng có những điểm tương đồng nhất định nên mỗi khi nói chuyện, ánh mắt anh có phần ấm áp và ít đề phòng hơn.

Nhớ lại ngày đầu thấy anh trong bữa nhậu cùng những người trong làng báo, tôi đã nghĩ trong đầu: “Cứ nghĩ mình là sao hạng A hay gì mà cả buổi chả thấy nói quá 5 câu”. Ấn tượng nhất chắc là lúc anh liên tục từ chối uống rượu với lý do: “Nay đến lịch em qua ăn cơm với bố mẹ, có gì hôm sau em uống bù với mọi người”. 

Đấy cũng điểm cộng duy nhất mà tôi dành cho anh trong suốt buổi ăn uống. Tầm 19h30, anh xin phép ra về. Sau lần đấy, chúng tôi cũng chẳng có thêm buổi nhậu chung nào nữa. Tôi còn quên mất mình đã từng gặp anh hay thấy anh kỳ quặc như thế nào.

Khoảng 6 tháng sau, khi tôi đang ở công ty riêng thì nhận được tin nhắn từ người anh chơi thân tên Huy đã 5 năm: “Anh đang lên lịch mấy anh em làm chuyến Hà Giang, ghép cặp đi xe máy. Tầm cuối tuần sau đi, em thấy thế nào?”. Vốn là đứa mê xê dịch lại đúng dịp công việc không quá dồn nên tôi đồng ý tức thì.

Thấy anh tôi bảo là hôm đấy toàn người quen nên tôi không cần phải lo gì hết. Anh còn thông báo rằng: “Hôm đấy anh sẽ cầu hôn Trinh, có gì mọi người phụ với anh”. Nghe đến đây, tôi càng háo hức về chuyến đi và mong anh chị sẽ sớm cho tôi ăn kẹo cưới.

Đến sáng thứ bảy, do thời gian di chuyển lâu nên 4h tôi đã có mặt tại điểm hẹn. Tôi cũng không quá tò mò về việc mình sẽ ghép cặp với ai vì mọi lần đều là những đứa em trong hội hoặc các anh tôi. 

Khi tôi đang đứng nói chuyện với cô em trong hội, một giọng nói trầm ấm ghé sát tai tôi: “Chuẩn bị lên xe đi em. Anh Huy bảo anh làm xế cho em”. Quay lại, tôi đã giật mình vì chính là anh chàng bí ẩn xin về sớm để ăn cơm cùng gia đình đây mà.

Thật sự tôi đã khá hồi hộp, vì lần này anh mặc một bồ đồ trông rất ngầu và đẹp trai. Ngồi sau xe, tôi cảm nhận rõ tim mình đập rất nhanh. Anh đã mở đầu câu chuyện rất tự nhiên: “Cách đây khoảng 1 tuần, anh có thấy em trong tiệm sách, định gọi nhưng em đi thanh toán rồi”. Nghe xong đã biểu cảm đúng kiểu: “Woa, là duyên hay gì. Nhưng sao mình không thấy anh ý nhỉ”.

Sau-1-tuan-chia-tay-toi-biet-tin-minh-co-bau-va-phat-hien-anh-chuan-bi-cuoi-vo

Suốt đoạn đường, ngoại trừ lúc dừng nghỉ, anh nói chuyện khá nhiều khiến tôi vô cùng bất ngờ. Vì lần đầu gặp, tôi còn thấy anh rất khó gần. Những ngày khám phá Hà Giang, tôi và anh trở nên thân thiết hơn. 

Chuyến đi kết thúc, anh và tôi lại trở lại cuộc sống vùi đầu vào công việc. Khoảng nửa tháng sau, tôi mới gặp lại anh khi đang lang thang trên Hồ Tây. Vẫn như mọi lần, tôi đi một mình. Còn anh thì đang uống bia cùng vài người bạn nước ngoài.

Ngay khi thấy tôi, anh đã đến hỏi han và mời tôi vào quán nói chuyện. Ban đầu tôi từ chối vì thấy nhiều người lạ, dù khả năng tiếng Anh của tôi cũng không quá tệ. Anh như đọc được suy nghĩ của tôi nên chủ động nói: “Mấy ông bạn anh đang về rồi. Rủ anh đi chơi bida nhưng hôm nay anh thấy không muốn đi. Em qua đây đi”.

Sau buổi hẹn tình cờ ngày hôm đấy, anh và tôi trò chuyện nhiều hơn qua iMessage và Instagram. Những cuộc gọi và lần gặp anh cũng tăng dần lên. Tôi đã nghĩ, gặp lại nhiều lần thế này chắc hẳn có duyên thật. Tôi trân trọng điều này. Về phía anh, tôi thấy anh rất thoải mái và còn kể rất nhiều câu chuyện về cuộc sống của mình.

Trong một lần đang nhậu ở trên phố Tạ Hiện, anh bảo: “Anh thấy muốn ở cạnh em nhiều hơn. Với tư cách là người yêu của em. Em đồng ý nhé”. Dù đã chuẩn bị rất nhiều lần cho khoảnh khắc này nhưng tim tôi vẫn đập rất nhanh. Đây đúng là cảnh mà tôi thường thấy trên mạng và trong phim rồi.

Lúc đó, tôi nhớ tôi đã nói với anh rằng: “Dù quen nhau đã gần 1 năm, tìm hiểu vài tháng nhưng nói thật nhiều lúc em vẫn cảm nhận anh vẫn giữ lại điều gì đấy. Em thấy không an tâm”. Anh im lặng khoảng 1 phút, tôi thấy mắt anh có vẻ gì đấy suy nghĩ và chần chừ. Tôi liền nói tiếp: “Vậy để thời gian trả lời cho em cảm giác này là gì đi. Em cũng không muốn làm khó anh”.

Sau-1-tuan-chia-tay-toi-biet-tin-minh-co-bau-va-phat-hien-anh-chuan-bi-cuoi-vo

Khi biết tin chúng tôi là một cặp, hội bạn chơi chung ai cũng khá bất ngờ. Vì thấy anh Huy bảo, tầm 3 năm rồi anh không thấy nó công khai hẹn hò ai. Cứ tưởng nó mê việc quá. Nghe vậy tôi càng thêm tò mò về lý do vì sao anh lại mở lòng với tôi.

Có một lần, khi đang ở nhà riêng của anh, tôi đã tâm sự: “Hôm nay mẹ em gọi điện khóc. Bảo bố lại quát mắng và nói mẹ không ra gì. Em đau lòng quá”. Anh liền ôm tôi vào lòng, anh không nói gì nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự ấm áp và thấu hiểu từ anh.

Những ngày sau đó, đôi lúc tôi lại nói vu vơ: “Anh ơi, cái Hằng nó sắp cưới chồng. Huyền thì cũng thấy bảo cuối năm sau. Mấy hôm nay mẹ em hỏi việc cưới xin của em và anh nhiều quá”. Tôi thấy mắt anh lại lộ rõ vẻ lúng túng và lo lắng.

Lúc đó, tôi đã vờ nói sang chuyện khác và chủ động đi tìm lý do khiến anh cứ những biểu hiện như vậy. Đây không phải lần đầu tiên tôi bắt gặp ánh mắt này của anh. Tôi chợt nhận ra, chúng tôi không liên lạc qua Facebook, không ai trong hội bạn biết tên tài khoản của anh là gì. Đôi lúc tôi cũng tò mò hỏi nhưng anh đều trả lời một đáp án: “Anh có cái Facebook ảo hôm nọ anh cho em thấy đấy. Anh lên đọc tin tức thôi”.

Sau khi ngẫm nghĩ lại toàn bộ quá trình quen nhau, tôi tiếp tục nhận ra, anh thường vắng mặt khoảng vài tiếng trong những ngày lễ. Có lúc tôi gọi anh mãi không được vì báo thuê bao. Tất cả những lần đấy anh đều cho tôi một lý do hết sức thuyết phục nên tôi phải ậm ừ cho qua.

Tuy nhiên, lần này tôi thấy có gì đấy không ổn chút nào. Anh hạn chế gặp tôi buổi tối cuối tuần hơn, cũng không hay mở điện thoại lên. Bằng trực giác của mình, tôi đã lần mò ra Facebook chính của anh. Tôi đã chết lặng một lúc lâu, trước mắt tôi là ảnh anh ôm chặt từ phía sau một cô gái rất trẻ. 

Cuối cùng tôi cũng đã có câu trả lời cho riêng mình, vì sao ánh mắt anh lại nhiều lần lo lắng và bất an vậy. Tôi nhắn tin cho anh nói chia tay và không một lời trách móc anh. Tôi khóa toàn bộ các tài khoản mạng xã hội và xin nghỉ việc 1 tuần. 

Tôi chọn Phú Quốc là nơi để bình tâm suy nghĩ lại mọi việc. Khi đang chuẩn bị trở lại Hà Nội, tôi nhận ra mình đã chậm kinh khá lâu và thấy hơi buồn nôn với những mùi thơm. Bất giác tôi đã nghĩ trong đầu: “Hay là có thai. Chắc không phải rồi vì đâu thể đen đến mức đấy”.

Về đến phòng, nghĩ thế nào tôi lại đi mua que thử thai. Khi nhìn thấy số vạch hiện lên, tim tôi lại đau thắt. Tôi đã khóc rất nhiều, trong lúc rối ren, tôi đã gọi cho cô bạn thân để kể toàn bộ sự việc. Nó khuyên tôi nên nói cho anh biết, vì dù sao anh cũng cần có trách nhiệm với đứa bé. 

Sáng ngày hôm sau, tôi vào nick Facebook chính của anh, tôi đã không thể thở nổi. Trước mắt tôi là ảnh cưới của anh và cô gái anh giấu kĩ. Tôi thấy vẫn có những người bạn bè và người thân chúc mừng hạnh phúc anh. 

Tôi đau đớn hỏi bản thân: “Vậy rốt cuộc mình là gì trong cuộc đời anh ta?”, “Tại sao anh ta lại giấu hội chơi chung hai chúng tôi giỏi đến vậy”,… Rất nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu tôi. Giờ tôi thực sự bế tắc. Tôi không biết bản thân nên làm gì trong hoàn cảnh trớ trêu này.

Suốt 1 tuần sau đó, tôi ăn uống cầm hơi và sống trong nước mắt. Một đứa vốn mạnh mẽ như tôi cũng phải chào thua với số phận cuộc đời mình. Tôi quyết định nhắn tin cho anh ta và nhận được câu trả lời: “Em có chắc đấy là con của anh không?. Anh đã có vợ và sắp làm bố”.

Nghe xong, tôi quyết định chặn hết mọi liên lạc và bay vào Sài Gòn. Tôi có người nhà làm việc và sinh sống lâu năm trong này. Một ngày trời sắp mưa, tôi định đi sang nhà dì ăn cơm. Tôi coi dì như người bạn thân, tôi thoải mái chia sẻ mọi bí mật của mình.

Trong lúc đang đi xuống cầu thang, tôi thấy trời tối sầm lại. Tôi đã sảy thai. Ngay khi tỉnh dậy, tôi thấy mình nằm trong viện và bên cạnh là dì. Tôi đã hỏi ông trời một nghìn lần tại sao lại cho tôi trải nghiệm đau đơn liên tiếp như vậy. Một đứa vốn thiếu thốn tình cảm gia đình, giờ lại mang một vết xước sâu như vậy trong lòng. Tôi biết nói chuyện với chính mình thế nào bây giờ. 

Sau-1-tuan-chia-tay-toi-biet-tin-minh-co-bau-va-phat-hien-anh-chuan-bi-cuoi-vo

Hiện tại, sau 3 tháng, tôi đã trở lại với công việc làm báo và kinh doanh. Tôi tự nhủ tất cả đều là những mất mát tôi phải trải qua để tỉnh táo hơn trong chuyện tình yêu. Tôi sẽ không bao giờ bỏ qua những lời nhắc nhở của lý trí để chạy theo cảm xúc nữa. Nó quá đau đớn.

 

Vô tình trở thành người thứ 3 trong mối quan hệ với chàng trai thích thao túng tâm lý

Đây là lần hiếm hoi tôi cảm nhận rõ rệt nhất việc bản thân đã bị thao túng tâm lý. Dẫn đến những thắc mắc, dằn vặt không lối thoát.