Người đàn ông Việt Nam bị mù nhưng vẫn có thể chạy xe chở vợ, 24 năm hạnh phúc bên gia đình
Dù bị khiếm thị nhưng người đàn ông này vẫn có thể sinh hoạt như một người bình thường, nhiều người hoài nghi liệu anh có thực sự bị mù hay không?
Trên kênh ‘Độc lạ Bình Dương’ đã chia sẻ đoạn clip về anh Lê Đình Hậu, quê quán Nghệ An. Người đàn ông này bị mù nhưng vẫn có thể sinh hoạt như một người bình thường. Nói vậy bởi khi nhà có công việc hay khách anh Hậu đều có thể tự tin rót nước và mời khách ngồi không gặp trở ngại hay khó khăn nào. Đáng chú ý nhất là anh còn có thể lái xe máy loại thông thường chứ không phải loại dành cho người khuyết tật.
Bởi vì hoạt động như một người bình thường nên anh cũng nhận về nhiều câu hỏi và hoài nghi về việc có thực sự bị mù hay không? Trước những câu hỏi này anh Hậu khẳng định bản thân thực sự bị khiếm thị và không còn tròng mắt, không còn khả năng nhìn thấy. Về câu chuyện của em trai mình anh trai anh hậu cho biết Hậu mất thị lực khi còn rất nhỏ, chỉ sau vụ nổ mìn đã khiến anh khiếm thị 100%. Dù không nhìn thấy ánh sáng nhưng anh Hậu vẫn có thể chở vợ đi khắp nơi để có thể sinh sống.
Vợ của anh Hậu đóng vai trò như một người hướng dẫn mỗi khi hai vợ chồng rong ruổi nhau trên con xe. Không chỉ là người bạn đồng hành, vợ anh Hậu như một mảnh ghép không thể thiếu đối với bản thân anh và gia đình, mang ánh sáng tới cuộc đời người đàn ông khiếm thị.
“Tình yêu vượt lên hết tất cả. Anh bị mù nhưng cũng giỏi, chịu thương chịu khó, tính tình hiền lành dễ mến nên tôi đã quyết định gắn bó. Ai cũng nói lấy người tật nguyền sau này sẽ khổ. Nhưng mặc lời ra tiếng vào, chúng tôi vẫn đến với nhau bằng tình yêu và tình thương, cũng như duyên số”, vợ anh Hậu chia sẻ về chuyện gia đình.
Nói về lần đầu gặp vợ, anh Hậu không ngần ngại chia sẻ bản thân là người mù lòa và cần một người phụ nữ đỡ đần trong gia đình, cuộc sống. Vợ anh vì thương mà đã đồng ý và hai người đã nguyện gắn bó với nhau suốt phần đời còn lại, họ cũng có với nhau 6 người con. Hiện tại hai người có một căn nhà không quá khang trang nhưng đủ sống hạnh phúc bên nhau. Được bố mẹ để lại cho một số mảnh đất, anh Hậu bán một phần để có tiền xây nhà và lo cho cuộc sống gia đình.
Trong quá trình xây dựng anh Hậu cũng đến và di chuyển trong nhà, thậm chí anh còn làm khung sắt để hỗ trợ xây dựng, lắp đặt đường điện và đường ống nước cho từng tầng. Nếu từ bên ngoài nhìn vào thì có thể mọi người sẽ tưởng rằng anh Hậu không bị khiếm thị, bởi anh hoạt động như một người bình thường và không gặp trở ngại hay khó khăn nào.