Ngôi nhà nằm giữa hồ nước, sống cảnh cô độc suốt 30 năm không chịu di dời vì lý do đặc biệt
Chọn cách sống tách biệt với thế giới 30 năm bằng cách giữ lại căn nhà giữa hồ, lý do vì sao người đàn ông này lại làm như vậy?
Tại vùng Hồ Châu, Chiết Giang, Trung Quốc có một dòng sông mang tên Tây Diều Khê. Ven bờ sông có thôn Kinh Loan và những người dân tại đây bị ảnh hưởng nhiều bởi lũ lụt. Để cải thiện tình hình, năm 2015 nơi đây đã được phát hành hạng mục xây dựng công trình đập ngăn lũ và cải tạo ven sông ngăn chặn tình trạng khai thác cát trái phép.
Người dân trong thôn thấy đây là một việc tốt nên rất hoan nghênh và ủng hộ chính quyền. Ai ai cũng vui vẻ ký hợp đồng bồi thường và thỏa thuận phá dỡ di dời tới khu ở mới. Thế nhưng lại có một gia đình nhất quyết không chịu rời đi và đã ở lại 30 năm sau, biến ngôi nhà thành một ốc đảo nhỏ duy nhất trên hồ.
Chủ nhân của căn biệt thự này là Trang Long Đệ, ông là một người dân trong thôn Kinh Loan và từng là một người buôn may bán đắt. Ông mua được mảnh đất tại đây và xây dựng lên căn biệt thự này, ông dự định nó sẽ là nơi an dưỡng tuổi già và tận hưởng cuộc sống yên bình.
Khi bạn đầu nơi đây vẫn còn là một vùng yên bình, nước hồ trong xanh thế nhưng theo thời gian chất lượng nguồn nước sông Tây Điều Khê ngày càng xấu đi. Ngôi biệt thự của ông chịu nhiều ảnh hưởng và ông cũng từng lo sẽ bị kẻ trộm đột nhập nên muốn bán đi. Dù vậy nhưng vùng hẻo lánh này không ai muốn mua nên ông đành giữ lại căn nhà và thi thoảng đến lau dọn.
Tới năm 2015 khu vực chống lũ được xây dựng, Trang Long Đệ biết căn biệt thự của mình cũng nằm trong khu thu hồi và bắt buộc di dời. Chính phủ cho ông hai lựa chọn đó là nhận tiền đền bù căn nhà theo giá thị trường, lựa chọn còn lại là nhận nhà tái định cư và di chuyển tới nơi khác sống. Thế nhưng Trang Long Đệ đều không lựa chọn với điều kiện nào và cho rằng đền bù như vậy là quá ít. Sau đó ông cũng từ chối yêu cầu phá dỡ và kiên quyết giữ lại căn nhà của riêng mình.
Với thái độ của Trang Long Đệ, chính phủ cảm thấy rất khó xử và sau nhiều lần thuyết phục cũng như nâng độ đền bù lên ông vẫn không đồng ý. Chính phủ cũng không muốn sử dụng thủ đoạn cưỡng chế, sợ ảnh hưởng tới người dân và dư luận xã hội sau đó sự việc cứ kéo dài dai dẳng mãi.
Vậy nên căn nhà của ông cứ sừng sững như vậy giữa hồ hơn 30 năm, nó trở thành một cảnh quan mà nhiều khách du lịch để ý tới. Có người cho rằng ông là một người có khí phách, cũng có ý kiến cho rằng đó là hành động ngang ngược và không có lý. Một hành động của ông sẽ làm ảnh hưởng nhiều tới cuộc sống của người xung quanh. Trang Long Đệ không làm điều này vì tiền mà ông cảm thấy trái tim ông muốn được sống ở đây, bản thân Long Đệ không sợ cô độc, ông có những người bạn của chính mình và cảm thấy thoải mái với cuộc sống đơn độc này.