Không phải Võ Tắc Thiên, đây mới người phụ nữ duy nhất trong lịch sử Trung Quốc được mặc 'long bào' khi chết
Võ Tắc Thiên là vị nữ hoàng đế duy nhất trong lịch sử Trung Quốc thế nhưng cũng chỉ được chôn cất theo nghi thức của Hoàng hậu. Trong lịch sử Trung Quốc chỉ có duy nhất 1 người phụ nữ được mặc ‘long bào’ khi chôn, đó là ai?
‘Long bào’ được xem và vật ‘độc nhất vô nhị’ chỉ dành cho vua chúa thời xưa, hầu như hoàng đế sẽ mặc long bào cho đến lúc băng hà. Tuy nhiên, trong lịch sử Trung Quốc có 1 người phụ nữ không phải hoàng đế được mặc long bào khi chôn cất. Ngay cả Võ Tắc Thiên, nữ hoàng đế duy nhất cũng chỉ được chôn cất theo nghi thức của hoàng hậu và không mặc hoàng bào. Vậy người phụ nữ này là ai, tại sao cô ấy lại được chôn trong bộ long bào?
Người phụ nữ này chính là công chúa Cố Luân Vinh Hiến Công chúa, con gái thứ 3 của Hoàng đế Khang Hy. Mộ của Cố Luân Vinh Hiến Công chúa được phát hiện vào năm 1972, ngôi mộ có quy mô rất hoành tráng, rộng 45m, dài 105m, có diện tích khoảng 5.000m2 và được bao quanh bởi những bức tường gạch.
Sau khi các chuyên gia mở ngôi mộ thì phát hiện chủ nhân của ngôi mộ mặc áo hoàng bào, điều này khiến các chuyên gia rất ngạc nhiên và thắc mắc vị hoàng đế nào của nhà Thanh được chôn cất ở đây? Nhưng khi quan sát kỹ hơn chủ nhân của ngôi mộ, họ hoàn toàn bị sốc, bởi vì chủ nhân của ngôi mộ mặc hoàng bào hoàn toàn không phải là đàn ông mà là một phụ nữ. Thi thể của chủ mộ được bảo quản tốt, thậm chí da còn hơi co giãn, đầu hướng về phía nam, chân hướng về phía bắc, đeo vòng vàng ở cổ tay, ngón tay đeo nhẫn vàng. , đôi ủng thêu ở chân và nhiều lớp quần áo. Điều bắt mắt nhất trên trang phục là chiếc áo hoàng bào đính ngọc trai rực rỡ.
Sau khi đo đạc, chủ nhân của ngôi mộ dài 156 cm, với bím tóc dài 75 cm kéo dài phía sau. Những dữ liệu này một lần nữa cung cấp cho các chuyên gia bằng chứng cho thấy chủ nhân ngôi mộ thực sự là một phụ nữ. Danh tính bí ẩn của chủ nhân ngôi mộ khiến các chuyên gia bối rối nhưng tấm bia mộ đã giải quyết được nghi ngờ của mọi người.
Cố Luân Vinh Hiến Công chúa là Hoàng nữ thứ 3 nhưng lại là người lớn nhất trong những người con gái thành niên của Khang Hi Đế, xưng Nhị Công chúa.
Theo ghi chép lịch sử, Cố Luân Vinh Hiến Công chúa là con gái do Vinh Phi Mã Giai Thị sinh ra, bà vào cung thông qua bản thảo Bát Kỳ từ năm Khang Hy thứ 6 và được vua rất sủng ái. Chỉ trong khoảng thời gian từ năm Khang Hy thứ 12 đến năm Khang Hy thứ 16, năm nào bà cũng sinh con. Trong số 10 người con đầu tiên của Khang Hy thì có đến 5 người con do Vinh Phi sinh ra, thế nhưng chỉ còn duy nhất công chúa Cố Luân Vinh Hiến còn sống, những người còn lại đều qua đời từ nhỏ.
Có lẽ vì mẹ được sủng ái mà ngay từ nhỏ, Cố Luân Vinh Hiến Công chúa cũng rất được yêu mến. Khi công chúa 19 tuổi được gả đi nhưng Khang Hy vẫn rất yêu thương cô, thậm chí còn phong cho cô danh hiệu vinh dự mà chỉ có con gái của hoàng hậu mới có thể nhận được đó chính là Cố Luân Vinh Hiến Công chúa.
Việc Cố Luân Vinh Hiến Công chúa được mặc long bào sau khi chết không hoàn toàn do sự sủng ái của Khang Hy dành cho con gái mà là do cô tự giành lấy. Cuộc hôn nhân của Cố Luân Vinh Hiến Công chúa là 1 giao dịch chính trị. Lúc đó tình hình Mông Cổ không ổn định nên Khang Hy để con gái kết hôn. Dù vậy, sau khi con gái kết hôn, Khang Hy rất nhớ, thậm chí đi hàng nghìn dặm để đến thăm Cố Luân Vinh Hiến Công chúa. Vào năm thứ 48 triều đại Khang Hy, sức khỏe của Hoàng đế Khang Hy khi đó ngày càng suy giảm, Cố Luân Vinh Hiến Công chúa nghe tin đã ngay lập tức từ Mông Cổ về, 3 ngày 3 đêm túc trực bên giường vua cha và đích thân chăm sóc ông. Sau khi Hoàng đế Khang Hy bình phục, ông càng cảm động hơn trước tấm lòng hiếu thảo của con gái mình nên đã ban thưởng rất hào phóng và phong cho cô danh hiệu Cố Luân bất chấp lễ nghi.
Không có ghi chép lịch sử nào về nguồn gốc chiếc hoàng bào mà Cố Luân công chúa mặc. Khi bà qua đời, Khang Hy đã chết từ lâu. Đương nhiên, Khang Hy không đích thân mặc áo rồng cho con gái mình và chôn cất cô.Theo các chuyên gia suy đoán, chiếc hoàng bào đã được Hoàng đế Khang Hy ban cho con gái trước khi ông qua đời.