Nguồn gốc của việc đốt quần áo
Vào thời Trung cổ, một căn bệnh đã tàn phá châu Âu, làm giảm đáng kể dân số. Khi đó, người dân luôn trong tâm trạng hoảng loạn, đặc biệt là ở một số nơi nghèo khó, lạc hậu, nơi dường như đã trở thành nơi sinh sản của Cái chết đen. Tốc độ lây lan của Cái chết đen là cực kỳ cao.
Nhưng trong thời đại lạc hậu như vậy, con người không có cách nào để đối phó với dịch bệnh. Họ đã thử nhiều phương pháp khác nhau để giải quyết như cách ly và truyền máu nhưng hiệu quả không rõ rệt. Không có cách nào loại bỏ hoàn toàn căn bệnh này nhưng một tai nạn đã đặt dấu chấm hết cho căn bệnh đã càn quét châu Âu lần này.
Tình cờ, một đám cháy bùng phát tại một khu ổ chuột ở châu Âu. Ngọn lửa lan cực nhanh và gần như nuốt chửng toàn bộ khu ổ chuột. Người dân không còn nơi để sinh sống, con người sống chung với vật nuôi, là điều bình thường. Chất thải sinh hoạt như phân gia súc và tôm cá có mùi hôi thối hầu như ở khắp mọi nơi.
Tuy nhiên, điều gây ngạc nhiên là sau đám cháy, ‘cái chết đen’ biến mất 1 cách thần kỳ. Chỉ khi đó những người lạc hậu mới biết rằng nhiệt độ cao có thể khử trùng.
Chính vì những bài học đẫm máu của tổ tiên mà thế hệ tương lai gặp phải một dịch bệnh khó kiểm soát họ đã biết khử trùng ở nhiệt độ cao để ngăn chặn dịch bệnh lây lan thêm. Khi có người chết vì bệnh truyền nhiễm. Thi thể và quần áo sẽ bị ném vào hố lửa để ngăn chặn sự lây lan của virus. Tục lệ này đã tiếp diễn trong nhiều thế kỷ. Vì vậy, việc đốt quần áo ngày xưa có cơ sở khoa học rất lớn. Nó sử dụng phương pháp khử trùng ở nhiệt độ cao để loại bỏ vi rút, có thể kiểm soát sự lây lan của vi rút một cách hiệu quả và ngăn chặn nhiều người hơn bị vi rút hành hạ. Đây không chỉ là một sự mê tín thời phong kiến.
Nhưng thời thế đã phát triển. Đốt quần áo bằng lửa sẽ gây ô nhiễm môi trường. Trước số lượng lớn vi-rút, các phương pháp khử trùng mà chúng ta sử dụng khác với trước đây. Con người hiện đại đã phát triển nhiều cách để loại bỏ vi-rút như tiêm vaccine.