Nhậu nhẹt triền miên, không muốn về nhà sau 6 tháng cưới người vợ từng làm ‘tay vịn’ quán karaoke
Sau khi quen tôi, em từ bỏ công việc ‘tay vịn’ ở quán karaoke và xin làm công nhân. Những tưởng cả hai sẽ có cuộc sống hạnh phúc, bình yên, nhưng tôi lại đang phải trải qua chuỗi ngày mệt mỏi và chán chường.
Tôi 28 tuổi, gia cảnh bình thường, từ quên lên thành phố làm việc. Suốt những năm qua, tôi làm công việc lao động chân tay, thu nhập không ổn định, khoảng 10 triệu đồng mỗi tháng.
Bạn gái tôi 27 tuổi, ngoại hình bình thường, gia cảnh khó khăn. Tôi quen vợ khi em vẫn còn làm ở quán karaoke và sống cùng khu trọ. Sau khoảng vài tháng nói chuyện liên tục, tôi hiểu và thương cho hoàn cảnh của em.
Nhận thấy tình cảm ngày một lớn, tôi quyết định tỏ tình với em. Cũng từ đó, em bỏ công việc ở quán karaoke và xin làm công nhân trong một khu công nghiệp. Chúng tôi dọn về sống chung phòng, một thời gian sau thì cưới.
Ngay khi biết vợ từng làm tay vịn, bạn bè đều nhìn tôi bằng ánh mắt ái ngại. Người khéo léo thì không bình phẩm gì, còn người thẳng tính thì nói luôn rằng chẳng hiểu sao tôi lại chọn một cô gái như vậy làm vợ.
Khi tôi hỏi lý do vì sao lại nói thế, họ bảo rằng tôi đừng mơ mộng sẽ thay đổi được vợ. Rồi cô ấy sẽ không chịu được khổ vì đi làm công nhân vất vả cả tháng chỉ nhận được vài đồng lương ít ỏi. Họ còn lo cô ấy sẽ bỏ rơi tôi trong thời gian ngắn và quay lại công việc tay vịn.
Dẫu vậy, tôi vẫn không hề bị tác động và tin tưởng vào lựa chọn của mình. Khoảng 3 tháng đầu chung sống, em luôn chủ động lo cơm nước và vun vén cho tổ ấm nhỏ. Nhưng đến vài tháng sau, chúng tôi bắt đầu phát sinh cãi vã.
Chẳng phải chuyện gì to tát, chỉ là những vấn đề rất nhỏ hàng ngày như ai nấu cơm, ai rửa bát, ai dọn dẹp nhà cửa hoặc vợ khó chịu khi thấy tôi đi nhậu với bạn bè, ra tận quán to tiếng bắt tôi về,...
Ban đầu, mỗi khi có mâu thuẫn, tôi luôn cố gắng để cả hai vui vẻ trở lại thật nhanh. Dần dần, thấy em vẫn càm ràm, tôi cảm thấy vô cùng ngột ngạt và khó chịu. Vậy nên, mỗi khi tan làm tôi chẳng muốn về nhà.
Tôi cũng nhận lời rủ nhậu của bạn bè nhiều hơn và tần suất cãi nhau của hai vợ chồng cũng tăng lên. Đỉnh điểm là hôm tôi nhậu về, vợ chì chiết nói cô ấy không dám ăn tiêu gì, còn tôi suốt ngày đi nhậu, biết thế đã không nghỉ công việc kia đi theo tôi.
Thấy vợ quá đáng, tôi bực mình nên đã táy cô ấy mấy cái. Ngay lập tức, vợ lấy quần áo, đồ đạc cần thiết rồi bỏ về ngoại. Hành động này của em càng khiến tôi thêm chán nản và mệt mỏi với cuộc hôn nhân này.
Tôi thấy rằng thay vì so đo chuyện làm việc nhà, hay thỉnh thoảng so sánh chồng mình không kiếm được tiền như người khác, thì sao vợ tôi không khéo léo hơn. Cô ấy có thể nhờ tôi một cách nhẹ nhàng hoặc cho tôi những lời khích lệ mà.
Khi tôi kể chuyện, bạn bè ai cũng khuyên tôi nên thôi, ly dị cho nhẹ đầu. Tôi phải là sao đây?.
Tâm sự được gửi về từ độc giả!.