Tôi thất vọng khi anh từ chối lời đề nghị gặp nhau mỗi tuần 1 lần dù chỉ đang ở giai đoạn tán tỉnh
Sau lần gặp đầu tiên, bạn nam nói không thể đón tôi đi chơi 1 lần/tuần vì cho rằng khoảng cách quá xa. Thậm chí, bạn còn muốn tôi tự đi 11km đến điểm hẹn, quãng đường còn lại bạn sẽ đèo tôi.
Tôi 26 tuổi, đang làm ngân hàng, thu nhập khoảng 15 triệu/tháng. Do chỗ làm và vòng tròn bạn bè xung quanh không có đối tượng phù hợp, nên tôi chủ động dùng app hẹn hò trên Facebook.
Sau khoảng 1 tháng sử dụng, tôi quen được một bạn trai bằng tuổi, cách nhà khoảng 18km. Chúng tôi nói chuyện thường xuyên vào mỗi buổi tối, thi thoảng bạn cũng gọi điện hỏi thăm.
Đối với tôi, bạn là người sống khá khoa học và có ý chí phấn đấu trong cuộc sống. Khoảng 3 tháng liên lạc qua mạng, cả hai quyết định hẹn gặp ở một quán cà phê gần nhà tôi. Lần này, tôi tự đến điểm hẹn vì muốn chủ động thời gian đi lại.
Suốt buổi nói chuyện, chúng tôi ra khá hòa hợp và hiểu nhau. Bạn khen tôi xinh xắn và còn bảo rằng tôi là mẫu người con gái bạn mong muốn để gắn bó lâu dài. Tuy nhiên, đến khi gần ra về, bạn có hỏi là về sau nếu là người yêu, đi chơi sẽ đi lại như thế nào. Tôi bảo một tuần đi chơi một buổi nhưng bạn từ chối vì cho rằng khoảng cách quá xa và sức khỏe cũng không đảm bảo.
Thậm chí, bạn còn thương lượng rằng tôi chỉ cần đi bằng quãng đường đi làm là 11 km rồi bạn đón tôi, tôi không đồng ý với việc đó. Hai người tranh luận nhưng không đưa ra được quyết định chung. Tôi rất giận, nghĩ chỉ là một việc đơn giản mà bạn lại không thể làm.
Kể từ lần gặp đó, cả hai im lặng liên tục trong 3 ngày liền. Sau đó, bạn chủ động bắt chuyện và hỏi thăm tôi. Thấy bạn có ý muốn kết nối lại nên tôi coi như không có việc gì, lại trò chuyện như bình thường.
Khoảng một lúc sau, bạn bảo muốn nói chuyện nghiêm túc việc đi lại nên chúng tôi trao đổi lại. Nhưng kết quả cả hai lại tranh luận nảy lửa, bạn không chịu đến đón, tôi không chịu tự đi.
Suy nghĩ tầm 30 phút, tôi nghĩ ra giải pháp sẽ viết lên mạng hỏi ý kiến của mọi người. Nếu phần đông thấy quan điểm của ai đúng thì làm theo, phải nói chuyện một hồi bạn mới đồng ý có thể hỏi nhưng bạn sẽ lại xem xét.
Tôi không đồng ý, nếu vậy thì đến bao giờ mới chốt được vấn đề. Rồi bạn bảo thế thì chúng tôi dừng lại; không ai đúng hay sai trong câu chuyện, chỉ là hoàn cảnh không cho phép, nếu tôi nghĩ ra được phương án khác thì thảo luận.
Trước đó tôi đã nghĩ nếu bạn vẫn không đồng ý, tôi sẽ đề xuất là so le, tuần này bạn đến đón tôi, tuần sau tôi sẽ tự đi xe ra. Nhưng khi bạn nhắn dừng lại, tôi đã không còn chút hy vọng nào nữa, như chết lặng đi. Tôi nhắn ừ rồi hai đứa cắt đứt liên lạc.
Tôi viết câu chuyện của mình lên đây vì buồn và suy nghĩ, do trước đó đã trải qua mối tình buồn. Tôi hy vọng vào mối quan hệ này khá nhiều nhưng lại kết thúc bằng lý do như vậy. Xin các bạn cho tôi lời khuyên, không hẳn là xem ai đúng ai sai trong câu chuyện, chỉ muốn giãi bày một chút lòng mình. Xin cảm ơn mọi người đã đọc và cho lời khuyên.
Tâm sự được gửi về từ độc giả!.