Marty Cooper, người gốc Chicago, từng là một sĩ quan tàu ngầm hải quân. Khoảng đầu những năm 1970, khi đang giữ chức vụ giám đốc cấp cao tại Motorola, ông đã bắt đầu nảy ra ý tưởng về một chiếc điện thoại có thể di động thực sự.
Thời điểm này, điện thoại "di động" thực chất là những thiết bị được gắn cố định trên xe hơi. Chúng hoạt động bằng sóng radio và có kết nối không ổn định.
Năm 1972, ý tưởng về một mạng di động đã bắt đầu được triển khai. Thay vì dùng sóng radio với độ phủ cao nhưng tín hiệu yếu, các công ty viễn thông dần nghĩ tới việc chia những thành phố thành các vùng nhỏ hơn. Khi người dùng di chuyển từ vùng này sang vùng khác, cuộc gọi cũng được chuyển vùng tín hiệu tương ứng.
Khi đó, AT&T, đối thủ của Motorola, đã yêu cầu FCC (Ủy ban Truyền thông Liên Bang của Mỹ) cấp phép độc quyền về công nghệ truyền sóng di động. Tuy nhiên, mục đích của họ không phải để phát triển điện thoại di động, mà nhằm mở rộng hoạt động kinh doanh điện thoại trên xe hơi.
"Họ muốn tiếp quản công việc của chúng tôi nhưng lại làm sai hướng. Họ muốn người dùng phụ thuộc vào những chiếc xe, nơi mà chúng ta chỉ dành khoảng 5% thời gian ở đó", Cooper chia sẻ.
Motorola muốn chứng minh rằng việc mở ra làn sóng cạnh tranh sẽ giúp thúc đẩy sự phát triển, tạo ra nhiều đổi mới hơn. Nhóm của Cooper bắt đầu làm việc từ thiết kế chứ không phải công nghệ.
"Thiết bị phải đủ nhỏ để bỏ vừa vào túi của bạn, và nó cũng phải đủ lớn để phù hợp khi đặt giữa tai và miệng", ông giải thích.
Cooper đã cho một phóng viên xem mô hình thiết kế ban đầu. "Đây là phiên bản đầu tiên của mẫu điện thoại di động. Kích thước của nó chỉ bằng một phần mười so với thiết kế ban đầu", Cooper nói.
Chỉ trong 3 tháng, Cooper đã trực tiếp giám sát việc chế tạo một chiếc điện thoại di động có thể hoạt động được. Ông đặt tên cho nó là DynaTAC. "Bạn có thể nói chuyện trong 25 phút trước khi điện thoại hết pin", ông nói.
"Tôi đã thực hiện cuộc gọi trên Đại lộ số 6 ở New York, phía trước khách sạn Hilton", ông nhớ lại.
Vậy ai là người nhận được cuộc gọi ấy? Đó là Joel Engel, đối thủ trực tiếp của Cooper tại AT&T.
Vào ngày 3/4/1973, Cooper đã thực hiện cuộc gọi điện thoại di động dân dụng đầu tiên trên thế giới, trước sự chứng kiến của nhiều phóng viên.
"Joel, tôi đang gọi cho anh bằng chiếc điện thoại di động, nhưng là điện thoại di động thật sự, điện thoại di động cá nhân, cầm tay", đó là câu nói đầu tiên của Cooper dành cho đối thủ.
Cooper đã rời Motorola vào năm 1983. Ông và vợ Arlene Harris đã thành lập một loạt công ty trong ngành viễn thông.
Cooper nhận định rằng dù điện thoại di động đã đi một chặng đường dài, nhưng chúng ta mới chỉ trong giai đoạn đầu khai thác tiềm năng của nó.
"Chúng ta mới chỉ ở bước khởi đầu. Điện thoại di động có thể sẽ giúp cách mạng hóa nhiều ngành nghề, nhiều lĩnh vực khác nhau như giáo dục, y tế...", ông Cooper nói.
Hiện tại, ở độ tuổi 92, Cooper vẫn thường xuyên luyện tập thể dục và đi bộ. Kể về cuốn sách mới ra mắt của mình, ông cho biết Hollywood đã mua bản quyền để dựng thành phim.