Tại sao người Trung Quốc thà nằm thử quan tài chứ không thử giày của người khác?
Ở nông thôn Trung Quốc, người dân rất coi trọng việc giúp đỡ người khác, nhưng cũng có một số quy tắc riêng, một trong số đó là “mượn cơm không mượn củi, mượn quần áo không mượn giày”. Điều này có nghĩa là khi giúp đỡ người khác, bạn có thể chia sẻ thức ăn, quần áo, v.v. nhưng không nên mượn giày. Có một số lý do khiến người xưa rất tuân thủ nguyên tắc này:
Vệ sinh và sức khỏe: Điều kiện vệ sinh thời xưa kém xa so với ngày nay, đặc biệt là ở khu vực nông thôn. Vì giày tiếp xúc trực tiếp với bàn chân nên việc dùng chung giày có thể lây lan các bệnh như bệnh nấm nên mọi người càng thận trọng hơn.
Trong tiếng Trung, nếu xét về việc đồng âm thì mượn củi và giày có nghĩa mượn của cải, xưa nay được coi là không may mắn. Vì thế, người ta ngại cho mượn giày để tránh thiệt thòi.
Tôn trọng quyền riêng tư của người khác: Giày là vật dụng cá nhân và việc mượn giày có thể xâm phạm không gian cá nhân của người khác nên điều này được coi là thiếu tôn trọng.
Những nguyên tắc này dạy mọi người phải có chừng mực và tôn trọng khi giúp đỡ người khác và không đưa ra những yêu cầu vô lý hoặc khiến người khác khó chịu.
Đầu tiên, xã hội cổ đại thường coi cơ thể phụ nữ là biểu tượng của sự thuần khiết và thánh thiện. Vì vậy, ngoại hình và cơ thể của người phụ nữ được coi là lãnh địa riêng tư cần được bảo vệ và giấu kín. Quan niệm này phản ánh sự nhấn mạnh vào sự trong trắng của phụ nữ và vai trò đặc biệt của phụ nữ trong xã hội. Giày dép, vật thể tiếp xúc với cơ thể phụ nữ, cũng được coi là một phần của sự thuần khiết này.
Thứ hai, có sự phân chia chặt chẽ về vai trò và chuẩn mực giới trong xã hội cổ đại, phụ nữ đóng những vai trò cụ thể trong gia đình và xã hội. Phụ nữ thường được cho là phải khiêm tốn và phục tùng, và đôi giày, như một phần mở rộng của cơ thể, cũng được coi là biểu tượng của sự tuân thủ các chuẩn mực xã hội này. Vì vậy, giày của phụ nữ không chỉ thể hiện hình thể mà còn thể hiện địa vị xã hội và vai trò giới tính của họ.
Ngoài ra, trong xã hội cổ đại còn có quan niệm rằng vẻ đẹp và sự quyến rũ của phụ nữ phải được bảo thủ và tiết chế, không nên bị thế giới bên ngoài xem xét hay bình luận quá nhiều. Là một món đồ có thể làm nổi bật sự quyến rũ của phụ nữ, giày được coi là cần được bảo vệ và giấu kín để duy trì hình ảnh xã hội của phụ nữ.
Mặt khác, người xưa Trung Quốc còn chủ trương “thích thử quan tài” vì quan tài có ý nghĩa biểu tượng đặc biệt ở Trung Quốc cổ đại.
Quan tài thường là một phần của lễ chôn cất. Quan tài đóng vai trò vô cùng quan trọng trong lễ tang. Là một trong những yếu tố cốt lõi với nhiều ý nghĩa biểu tượng, giá trị văn hóa. Trước hết quan tài tượng trưng cho phẩm giá, sự bình yên của người đã khuất.
Bằng cách cung cấp một hộp đựng trang nghiêm, gọn gàng, quan tài truyền tải sự tôn trọng và tưởng nhớ những người đã khuất, đây là những giá trị rất quan trọng trong nhiều nền văn hóa. Hình dạng, chất liệu và cách trang trí của quan tài có thể khác nhau tùy theo truyền thống tôn giáo và văn hóa khác nhau, phản ánh tín ngưỡng và giá trị cụ thể của người đã khuất và gia đình. Quan tài cũng có thể được sử dụng như một phần của nghi lễ tang lễ và nghi lễ tôn giáo để đảm bảo rằng linh hồn của người đã khuất được yên nghỉ.
Quan tài tượng trưng cho ranh giới giữa sự sống và cái chết, là lời nhắc nhở về sự mong manh, tạm bợ của đời người.
Chuẩn bị quan tài, liệm cho người già là cách tích đức, cầu phúc, góp phần kéo dài tuổi thọ. Ở nông thôn Trung Quốc, con cái được coi là có bổn phận phải hiếu thảo với cha mẹ và chuẩn bị quan tài cho cha mẹ.
Đồng âm tiếng Trung của quan tài gần giống với “của quan” nên người ta tin rằng việc chuẩn bị trước quan tài cho người già sẽ giúp con cháu thăng tiến, kiếm tiền, báo trước một tương lai tươi sáng.
Lý do thái giám thời xưa dù khiếm khuyết vẫn muốn lấy vợ
Dù khiếm khuyết cơ thể nhưng nhiều thái giám bên trong vẫn là một người đàn ông thực thụ.