Thành phố duy nhất ở Trung Quốc không có lấy một bóng cây, ngàn năm không trồng được cây xanh nào dù thử mọi cách
- 'Nếm trái đắng' từ Trung Quốc, ĐT Việt Nam vẫn khiến Son Heung Min dè chừng trước ngày tái đấu
- Trung Quốc sở hữu 'Tử cấm thành trên núi' được UNESCO công nhận là Di sản: Rộng hơn cả di tích ở Bắc Kinh
- Độc lạ phong tục 1 bộ tộc ở Tây Tạng: Anh em ruột lấy chung một người vợ để không phân chia tài sản
Từ xưa đến nay, Trung Quốc là đất nước có đất đai rộng lớn, sản vật phong phú. Địa hình Trung Quốc cao ở phía tây và thấp ở phía đông, phức tạp và đa dạng, địa hình thậm chí còn đa dạng hơn, núi, cao nguyên và đồi núi của Trung Quốc chiếm 67% diện tích đất liền, các lưu vực và đồng bằng chiếm 33%.
Nổi tiếng nhất là khu vực phía Tây Trung Quốc nơi có cao nguyên lớn nhất thế giới Thanh Hải -Tây Tạng, với độ cao trung bình hơn 4.000 mét, được mệnh danh là nóc nhà thế giới.
Tây Tạng nằm ở phía Tây, là quê hương của người Tạng gốc Trung Quốc. Tây Tạng có khí hậu cao nguyên quanh năm, nhiệt độ quanh năm mát mẻ.
Tuy nhiên, do độ cao và nhiệt độ thấp nên cây cối và hoa màu không thể phát triển ở đây, đồng thời môi trường sống ở đây rất khắc nghiệt.
Đáng nói, ở Tây Tạng có thành phố Nagqu là khu vực duy nhất ở Trung Quốc không có cây cối, hàng nghìn năm không có một cái cây nào.
Quận Nagqu nằm ở Tây Tạng, giữa hai dãy núi nổi tiếng là Núi Tanggula và Núi Nyenchen Tanggula.
Thành phố Nagqu rộng 16.000 km2 với khoảng 140.000 người sống. Đây là khu vực đa sắc tộc với hầu hết cư dân ở đây là người Tây Tạng, nhưng cũng có người Hán, người Hồi, người Mông Cổ, người Monba và các nhóm dân tộc khác.
Địa hình huyện Nagqu rất dốc và hiểm trở, là địa hình cao nguyên và đồi núi, có nhiều sông núi, đồng thời còn có phong cảnh núi non phủ tuyết rất đẹp. Nơi đây cũng rất giàu tài nguyên sinh vật, tài nguyên khoáng sản và tài nguyên năng lượng.
Tài nguyên sinh vật ở huyện Nagqu bao gồm động vật hoang dã và dược liệu quý với 68 loài động vật hoang dã, 28 loài động vật có vú và 32 loài chim hoang dã, 189 loại thực vật sinh học, bao gồm đông trùng hạ thảo, fritillary, sen tuyết, rhodiola, v.v.
Ngoài ra, thành phố Nagqu còn rất giàu tài nguyên năng lượng, bao gồm năng lượng địa nhiệt, năng lượng mặt trời và năng lượng gió, trong đó nguồn tài nguyên dồi dào nhất là thủy năng. Thành phố Nagqu sở hữu thành nhà máy thủy điện lớn nhất ở miền bắc Tây Tạng.
Lý do khiến Nagqu không có cây
Huyện Nagqu nằm ở Tây Tạng, có độ cao trung bình trên 4.500 mét, phần nhiều đất ở đóng băng và gió thổi mạnh quanh năm nên không có cây cối mọc ở khu vực này.
Huyện Nagqu từng được coi là khu vực duy nhất trong cả nước không có cây xanh.
Người dân Quận Henaqu cũng có mong muốn mãnh liệt là có một cây xanh lớn mọc lên ở nơi họ sinh sống.
Các nhà khoa học và nhà nghiên cứu hiện đại của Trung Quốc đã đến huyện Nagqu để tiến hành điều tra và nghiên cứu thực địa. Có ba lý do chính khiến không thể trồng cây ở nơi đây.
Đầu tiên, huyện Nagqu thuộc vùng khí hậu bán ẩm gió mùa cận Bắc Cực cao nguyên, có lượng mưa lớn và nhiệt độ rất thấp. Hơn nữa, huyện Nagqu có độ cao và nằm trong vùng Tây Tạng nên không có địa hình cách nhiệt tự nhiên.
Lượng mưa kéo dài và nhiệt độ thấp quanh năm đã dẫn đến hiện tượng đất đóng băng rất nghiêm trọng ở huyện Nagqu.
Ở những vùng có đất đóng băng, nước trong đất đóng băng và tan chảy liên tục theo mùa khiến rễ cây khó hấp thụ nước và chất dinh dưỡng.
Hơn nữa, nhiệt độ đất và lòng đất vẫn rất thấp, điều này trực tiếp dẫn đến khả năng vận chuyển nước của hệ thống rễ cây bị suy yếu và không có khả năng cung cấp lượng nước và chất dinh dưỡng cho phía trên. Hiện tượng này còn được gọi là hiện tượng mất nước sinh lý ở thực vật.
Khi cây bị mất nước sinh lý lâu ngày, nước và chất dinh dưỡng trong đất không được cây hấp thụ, trực tiếp dẫn đến thảm thực vật bị cạn kiệt và chết.
Thứ hai, có một vấn đề rất khủng khiếp trong việc trồng cây ở huyện Nagqu, đó là tốc độ gió quanh năm cực cao và lượng oxy rất mỏng.
Theo thống kê của cục khí tượng liên quan, huyện Nagqu quanh năm có khoảng 100 ngày nhiều gió, 100 ngày này nằm trong chu kỳ sinh trưởng của thảm thực vật.
Khu vực huyện Nagqu không có thảm thực vật để giảm tốc độ gió. Tốc độ gió mạnh trực tiếp tấn công cây con, khiến cây đổ ngã hoặc thậm chí bị bật gốc.
Thứ ba, ngoài hai nguyên nhân trên, còn một nguyên nhân khác không thể bỏ qua, đó là khu vực Nagqu nằm ở độ cao lớn và hàm lượng oxy trong không khí cực kỳ loãng.
Trong quá trình sinh trưởng, thực vật cũng cần rất nhiều oxy để nuôi dưỡng nhưng môi trường sinh trưởng ở huyện Nagqu không thể đáp ứng được nhu cầu sinh trưởng cơ bản của thực vật.
Nhìn toàn bộ khu vực huyện Nagqu, toàn bộ thảm thực vật chỉ là đồng cỏ và rải rác một vài bụi cây ngắn. Có thể thấy, những cây bụi nhỏ ở huyện Nagqu khó có thể đáp ứng được nhu cầu oxy.
Hơn nữa, khi trồng cây nhân tạo, khí hậu lạnh và lượng oxy loãng ở vùng núi cao gây trở ngại lớn cho công nhân trồng cây ở huyện Nagqu, khiến quá trình trở nên khó khăn hơn.
Tất cả các biện pháp trồng trọt được áp dụng
Sau khi tìm ra thành công nguyên nhân khiến cây không thể phát triển, người ta bắt đầu tập trung khắc phục hai khó khăn này để trồng cây nhân tạo.
Một số lượng lớn các nhà nghiên cứu khoa học không ngừng cố gắng nhân giống một loại cây giống có khả năng chịu lạnh, chịu sương giá và thích hợp để sinh tồn trong nhiều môi trường khắc nghiệt khác nhau ở Thành phố Nagqu.
Nhưng các nhà khoa học dần dần phát hiện ra rằng hầu hết cây cối ở Trung Quốc đều thích nghi với khí hậu cận nhiệt đới và ôn đới. Các nhà nghiên cứu khoa học đã thử trồng những cây con này, lúc đầu những cây này có lá và tràn đầy sức sống.
Nhưng sau đó chúng bị ảnh hưởng bởi lớp băng vĩnh cửu và sự tàn phá của gió mạnh. Các cây ngay lập tức bị chết cóng và khô héo ngay lập tức.
Các nhà nghiên cứu khoa học, hợp tác với Cục Lâm nghiệp Quận Nagqu đã đầu tư hàng triệu đô la vào các thử nghiệm trồng cây liên tục. Tuy nhiên, rất khó trồng cây ở vùng lạnh và vùng cao.
Các nhà nghiên cứu khoa học tiếp tục thử nghiệm, đổi mới và áp dụng phương pháp nhét mền dày dưới hố cây để cách ly vải đất đóng băng một cách nhân tạo. Thậm chí còn có những phương pháp như đặt cây giống vào hố cát, phân gia súc và cừu để canh tác. Nhưng không ai trong số họ trồng thành công cây non ở huyện Nagqu.
Trung Quốc sở hữu 'Tử cấm thành trên núi' được UNESCO công nhận là Di sản: Rộng hơn cả di tích ở Bắc Kinh
Ít ai biết rằng Trung Quốc còn có di tích được mệnh danh là 'Tử cấm thành trên núi' được UNESCO công nhận là Di sản thế giới.