Muôn kiểu xử lý dàn hậu cung khi vua băng hà: Người một bước lên mây, người chịu kết cục bi thảm
Mỗi vị hoàng đế đều có hậu cung hàng ngàn giai lệ, đủ độ tuổi từ mười mấy đến trung niên. Tuy nhiên, nếu một ngày chẳng may vua qua đời, những phi tần từ được sủng ái đến thất sủng sẽ được xử lý ra sao là điều làm không ít người tò mò.

Hoàng đế hiện tại mất đi cũng đồng nghĩa với việc sẽ có tân đế thay thế. Số phận của "hậu cung cũ" sẽ nằm trong bàn tay của vị tân đế này. Theo đó, các phi tần (thường là lớn tuổi) nếu may mắn có con đăng cơ nghiễm nhiên sẽ trở thành Thái hậu. Trên không có ai quyền lực bằng, dưới chẳng có phi tần nào "tranh sủng", Thái hậu chính là người an nhàn nhất khi ngồi trên vinh quang mà không cần lo lắng về điều gì.

Người may mắn tiếp theo chính là những phi tần trẻ trung, có nhan sắc xinh đẹp, tài năng xuất chúng. Họ là những người có thể khiến tân đế ưng ý và giữ lại bên mình. Nói cách khác, họ chính là đang tiếp tục "công việc" làm phi tần của mình, đợi cơ hội "đổi đời" (như sinh con cho tân đế chẳng hạn). Đối với những phi tần không lọt vào mắt xanh của tân đế thì thường họ sẽ xuất gia, quy y cửa Phật. Bởi, điều này vừa giúp giữ tiết tháo của "vợ vua" lại vừa tiết kiệm không gian cho hoàng cung khi những phi tần này chuyển vào trong chùa sinh sống.
Tuy nhiên, trong lịch sử, có nhiều phi tần tiền triều phải chịu kết cục bi thảm khi phải tuẫn táng theo hoàng đế đã băng hà. Điển hình như ở Trung Quốc thời nhà Thanh, nghi thức này vẫn được áp dụng không chỉ cho phi tần mà còn cả cung nữ và thái giám. Thủ tục này chỉ bị cấm từ thời vua Khang Hy trở đi. Ngoài ra, có những phi tần còn phải canh giữ lăng mộ cả đời cho hoàng đế, cách này dù không mất mạng nhưng sống cũng chẳng dễ dàng hơn là bao.
Lý do khiến ngựa chiến không phải mục tiêu sát hại trong các cuộc giao tranh ngày xưa
Dù đóng vai trò quan trọng trong quân đội thời xưa nhưng ít khi ngựa trở thành mục tiêu tiêu diệt của kẻ địch. Nguyên nhân do đâu?