Lý do cung nữ không được ngủ ngửa mặt, hé lộ cuộc sống chẳng dễ dàng chốn cung cấm
Số phận của những cung nữ bi thảm chẳng khác gì thái giám, thậm chí còn bó buộc và đáng thương hơn rất nhiều.
Vào thời phong kiến ở Trung Quốc, cung nữ được xem là con đường để các thiếu nữ (thường là con nhà dân thường) ôm mộng đổi đời. Vì khi sống trong cung, họ dễ có cơ hội được gặp hoàng thượng hơn. Nếu may mắn lọt vào mắt xanh của ngài thì sẽ đổi đời nhanh chóng.
Tuy nhiên, cơ hội thì hiếm mà khó khăn thì vô cùng. Tiến cung đồng nghĩa với việc chấp nhận kiếp sống trâu ngựa đầy phù phiếm. Cung nữ phải làm đủ loại công việc, đồng thời phải tuân thủ vô số quy tắc trong cung. Ngay từ những ngày đầu vào cung, họ đã phải chịu sự dạy bảo, rèn giũa, học cách trang điểm, đi đứng, ăn ngủ, học tất cả nội quy… Vào thời nhà Thanh, cung nữ thậm chí phải tuân thủ quy định ngủ không được ngửa mặt lên trời. Cuốn "Hồi ký của cung nữ" mô tả chi tiết như sau: "Nằm nghiêng, hai chân co lại, một tay để bên cạnh cơ thể, một tay thẳng ra".
Nguyên nhân đầu tiên dẫn đến quy định này là vì tín ngưỡng thời đó. Hoàng đế được cho là có các vị thần bảo vệ và họ sẽ thường ghé thăm các cung điện vào buổi tối để kiểm tra xem tư thế ngủ của cung nữ có đúng không. Nếu có người không tuân thủ quy định sẽ bị cho là không tôn trọng các vị thần, làm họ nổi giận và trừng phạt, ảnh hưởng đến hoàng đế cũng như quốc gia.
Bên cạnh đó, tư thế ngủ còn là cách để phân biệt thứ bậc xã hội. Những người có địa vị cao như hoàng đế và phi tần có thể ngủ bất cứ cách nào mà họ muốn còn cung nữ thì bị kiểm soát đến cả giấc ngủ. Nó giống như một thông điệp nhắc nhở họ không thể ngủ như chủ nhân, bởi vì bản thân chỉ là nô lệ. Thêm nữa, chính vì địa vị thấp kém nên chỗ ngủ của họ cũng vô cùng nhỏ hẹp, phải "khéo co" mới đủ chỗ cho nhiều người cùng nằm.