Yêu quái lợi hại đả thương Tôn Ngộ Không, đến Diêm Vương, Như Lai, Ngọc Hoàng cũng phải bối rối khi giáp mặt
Xuyên suốt 81 kiếp nạn, 4 thầy trò Đường Tăng đã phải đối đầu với vô số yêu quái lợi hại. Tuy nhiên, một trong những con yêu quái mạnh nhất và "khó ăn" nhất phải kể đế Hoàng Phong Quái. Nó từng đả thương Tôn Ngộ Không, dọa Diêm Vương, khiến Như Lai bối rối và Ngọc Hoàng sợ hãi khi giáp mặt. Bản lĩnh như vậy trong Tam giới rất hiếm gặp.
Hoàng Phong Quái thực chất là con chuột đắc đạo ở Linh Sơn. Được ăn cơm nhà Phật, nghe giảng kinh mỗi ngày nên pháp thuật của nó rất cao. Tuy nhiên, vì ăn trộm dầu trong chén lưu ly của Phật Tổ, sợ bị phạt nên nó đã trốn xuống trần. Phép thuật lợi hại nhất của nó chính là Tam Muội Thần Phong - trận gió vàng từng đả thương đôi mắt Hoả nhãn kim tinh của Tôn Ngộ Không, phải dùng đến vị thuốc có tên Cao 3 hoa 9 hạt của Lão Mẫu hoà với nước cam lộ mới có thể chữa khỏi sau 1 đêm.
Trong nguyên tác, Hoàng Phong Quái là một con yêu quái ngang ngược, gây nhiều tổn hại cho Tam giới. Nó tự phong là Đại Thánh, ngang hàng về vai vế với Ngộ Không nhưng sức mạnh thì hơn hẳn một bậc. Ngọn Gió Tam Muội Thần Phong của hắn khiến cho cả thần linh cũng phải khiếp sợ. Cụ thể, Tam Muội Thần Phong thổi xuống địa ngục khiến Diêm Vương sợ hãi bỏ chạy, quỳ gối xin tha, thổi đến Thiên Đình làm sập cung điện, đả thương thiên binh thiên tướng. Khi ngọn gió này lên đến Tây Phương, nó cũng cuốn đi con voi trắng của nhà Phật, làm đổ ngôi chùa ba tầng ở Lôi Âm tự, khiến núi Phổ Đà cũng bị bạt đi, một quyển kinh Quán Thế Âm Bồ Tát và tòa sen trắng dưới chân Quan Âm Bồ Tát cũng biến mất.
Sau cùng, người có thể hàng phục được Hoàng Phong Quái chỉ có Linh Cát Bồ Tát. Ngài là người duy nhất sở hữu thần khí khắc chế Tam Muội Thần Phong, đó là viên định phong châu vô cùng quý hiếm. Nếu không có ngài, có lẽ Hoàng Phong Quái đã là con yêu quái bất bại và không biết còn gây hại cho Tam giới đến mức nào nữa.
Tây Du Ký 1986: Từ câu cửa miệng thấy rõ sự khác biệt trong tính cách của Đường Tăng và Tôn Ngộ Không
Không cần theo dõi cả quá trình, chỉ cần nghe câu cửa miệng cũng thấy được sự khác biệt trong tính cách của thầy trò Đường Tăng - Tôn Ngộ Không.