Trong thời kì phong kiến, con gái ở độ tuổi 13, 14 đã phải lấy chồng. Đàn ông thời đó cũng rất thích lấy vợ trong độ tuổi này. Thực ra có 5 lý do giải thích cho sự phổ biến của hiện tượng "tảo hôn" khi đó.
Thứ nhất, người xưa quan niệm càng đông con càng nhiều phúc. Phụ nữ càng trẻ thì khả năng sinh sản sẽ càng tốt. Thêm vào đó, lấy chồng sớm sẽ sinh được nhiều con, giúp chồng duy trì hương hỏa và sự phồn vinh của gia tộc. Có thể nói, tư tưởng "trọng nam khinh nữ" thời phong kiến khiến cho phụ nữ trở thành “công cụ sinh sản”, hoàn toàn không được coi trọng và tự do theo đuổi những điều bản thân muốn.
Thứ hai, kinh tế thời phong kiến chủ yếu là nông nghiệp nên cần nhiều lao động. Các gia đình có con trai mong ngóng quý tử lấy vợ về để có thêm lao động, phụ giúp công việc đồng áng lẫn nội trợ, cảo thiện chất lượng cuộc sống của gia đình. Đối với những gia đình quý tộc, họ sẽ lựa chọn con gái từ gia đình môn đăng hộ đối về để gia tăng địa vị và quyền lực.
Thứ ba, con gái tuổi 13, 14 vẫn còn vô cùng thuần khiết và nữ tính. Quan điểm đạo đức của xã hội xưa đề cao trinh tiết nên các chàng trai thường muốn tìm kiếm người vợ trẻ trung, mong manh, ngây thơ như "trang giấy trắng".
Thứ tư, những cô gái mới lớn còn non nớt sẽ rất nghe lời và dễ kiểm soát. Đàn ông thời xưa luôn muốn là trụ cột, người có quyền quyết định mọi việc trong gia đình nên rất dễ hiểu khi họ muốn cưới những người vợ trẻ thiếu kinh nghiệm, luôn vâng lời.
Thứ năm, thời phong kiến chiến tranh liên miên, đàn ông phải đi chinh chiến ở độ tuổi còn rất trẻ nên họ cần phải sớm kết hôn để có con nối dõi. Thêm nữa, vận mệnh của đất nước gắn liền với tốc độ sinh sản của người dân vì cần phải bù đắp lại số quân lính bị tử trận ngoài chiến trường. Do đó mà nhà nước luôn khuyến khích người dân sinh con sớm và coi đó là nhiệm vụ cấp thiết.
Từ có tội danh với mức án lên đến 5 năm, người đàn ông được hưởng án treo vì ở nhà còn nuôi mèo
Một trong những tình tiết giảm nhẹ tội cho người đàn ông 48 tuổi là việc anh đang phải nuôi mèo ở nhà.