Từ Honda Wave tới Range Rover: 27 ngày xuyên Việt trên Hành trình từ trái tim diễn ra như thế nào?
Hành trình từ trái tim vừa khép lại sau 27 ngày ròng rã khắp Việt Nam với nhiều kỷ lục được thiết lập. Sự kiện ồn ào bao nhiêu thì thông tin trước hành trình lại nhỏ giọt bấy nhiêu. Chẳng vậy mà tôi đã lỡ mất nhịp đầu, dẫn tới việc tác nghiệp không thuận lợi trước ngày di chuyển.
Nghe thôi đã thấy… khùng. Và quả thật, ai nghe nói chuyện tôi dùng xe máy, lại là Honda Wave dung tích động cơ 110cc đuổi theo các siêu xe hàng trăm mã lực cũng sẽ như thế này:
Mọi thành viên đều chốt lịch và phương án di chuyển mà không có tôi. Cũng phải thôi, ban tổ chức cũng khó thay đổi khi họ đã phải bàn luận cả tháng, và có lẽ cả năm trời để ra được lịch trình như vậy.
Tuy là thế, tôi đã chuẩn bị phương án dự phòng là chạy theo đoàn bằng xe máy để quay phim và chụp ảnh.
Nhiều người nghĩ tôi khùng, nhưng đối với tôi, việc chiếc Bugatti Veyron độc nhất Việt Nam chạy dọc đất nước và đoàn xe với 5 chiếc siêu xe cũng độc nhất Việt Nam đi qua những địa điểm cực đẹp trên mọi miền đất nước, thì việc bỏ lỡ sẽ khiến mình nuối tiếc cả đời. Nghĩ vậy, cùng với kinh nghiệm bám đoàn siêu xe đi từ Đà Lạt - Hồ Tràm hay Sài Gòn - Phan Thiết, tất nhiên với số lượng xe ít hơn, mà tôi từng có, tôi vẫn nghe theo con tim và cả lý trí.
Ngày xuất phát, sau khi "lên" đồ đạc một cách chóng vánh vì thông tin sự kiện quá gấp, tôi leo lên chú chiến mã Honda Wave 110cc để xuất phát, bắt đầu chặng đường đuổi theo đoàn. Lúc đó, thậm chí tôi còn không kịp đi rút tiền, trong ví chỉ vỏn vẹn chưa đầy 100 nghìn đồng.
Đến Dinh Độc Lập, nơi đoàn xuất phát, nhìn mọi người mặc đồng phục, chuẩn bị cho hành trình, tôi chợt thấy tủi thân. Tuy nhiên, cảm giác đó trôi qua rất nhanh, vì đối với tôi lúc đó, công việc là trên hết, không để cảm xúc chi phối bản thân.
Ban tổ chức ngay lập tức ngăn cản, không phải vì họ không muốn tôi đi cùng mà tính chất sự việc rất nguy hiểm trong khi thông tin hoàn toàn có thể chuyển về. Nhưng có lẽ, người trẻ là vậy, AutoPro cũng là vậy, đâu thích dùng những thông tin mà ai cũng có. Quyết định không thay đổi cũng là vì thế.
Đúng 9h đoàn xuất phát, tôi vẫn lên xe máy và đi theo, một tay chạy, một tay cầm máy chụp. Tôi tìm nhiều cách để đón đầu đoàn và canh góc chụp, gửi ảnh liên tục cho đồng đội để làm bài trực tiếp.
Cái khó nhất là lúc xe vào cao tốc, xe máy không thể bám theo. Tôi đành ngồi nghỉ một chút rồi đi đường ngoài. Đến gần ngã ba Dầu Giây, tôi phải gọi điện cho ban tổ chức để nắm bắt tình hình và muốn chia sẻ live location (vị trí hiện tại).
Chạy theo một hồi đến địa phận tỉnh Bình Thuận, bóng dáng những chiếc Range Rover bắt đầu xuất hiện, và tiếp đến là siêu xe. Thế nhưng lúc đó, những biker dẫn đoàn ra tín hiệu yêu cầu tôi chạy chậm lại. Ban đầu hiểu rằng họ không muốn tôi can thiệp thêm nữa nhưng sau này mới hiểu người trong đoàn đã liên lạc bộ đàm cho nhau bảo kèm tôi, không để tôi gặp nguy hiểm.
Đúng 9h đoàn xuất phát, tôi vẫn lên xe máy và đi theo, một tay chạy, một tay cầm máy chụp. Tôi tìm nhiều cách để đón đầu đoàn và canh góc chụp, gửi ảnh liên tục cho đồng đội để làm bài trực tiếp.
Cái khó nhất là lúc xe vào cao tốc, xe máy không thể bám theo. Tôi đành ngồi nghỉ một chút rồi đi đường ngoài. Đến gần ngã ba Dầu Giây, tôi phải gọi điện cho ban tổ chức để nắm bắt tình hình và muốn chia sẻ live location (vị trí hiện tại).
Chạy theo một hồi đến địa phận tỉnh Bình Thuận, bóng dáng những chiếc Range Rover bắt đầu xuất hiện, và tiếp đến là siêu xe. Thế nhưng lúc đó, những biker dẫn đoàn ra tín hiệu yêu cầu tôi chạy chậm lại. Ban đầu hiểu rằng họ không muốn tôi can thiệp thêm nữa nhưng sau này mới hiểu người trong đoàn đã liên lạc bộ đàm cho nhau bảo kèm tôi, không để tôi gặp nguy hiểm.
Sang ngày hôm sau, tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì không phải lo hai vấn đề đau đầu nhất nhì là chỗ ăn, chỗ ngủ nữa. Còn lo vì nếu đi Range Rover thì tác nghiệp ở những cung đường đẹp như thế nào?
Tôi lại đi xin mấy anh biker cho ngồi ké để sản xuất hình ảnh. Nhưng rồi, họ chỉ đồng ý trên một số đoạn vì tôi đi... dép. Pack đồ quá vội, tôi còn quên cả giày. Thế rồi, tôi "đành" lên ngồi Range Rover. Nghe có vẻ nghịch lý. Nhưng việc thoải mái tỷ lệ nghịch với trải nghiệm và tác nghiệp. Quả thật, xe êm ái bù đắp sự vất vả khi đi xe máy khiến tôi thiếp đi từ lúc nào. Đến giờ nghĩ lại, tôi thấy tiếc vì bỏ qua quá nhiều shot ảnh đẹp, cảnh bay flycam ở những cung đường đã qua. Nhưng cũng nghĩ lại lần nữa, tôi chụp tới 3.077 tấm (khoảng 65 GB), nên nếu chụp nhiều hơn nữa thì… xử lý sao cho hết?
27 ngày đồng hành cùng hành trình, tôi được đi qua nhiều nơi trên đất nước, trải qua những cung đường đèo đẹp tuyệt vời. Lúc này, những câu mà tôi từng chỉ được nghe như Việt Nam đẹp đâu khác gì trời Tây hiển hiện rõ trước mắt. Thậm chí, cảnh sắc Việt Nam còn đẹp xa những gì thấy trên Google, sách báo.
Tôi tới những đồng bằng thẳng tắp hay vượt qua ổ gà và mố cầu đầy khó khăn. Cả ngày ngồi xe rong ruổi khắp các nẻo đường của đất nước hình chữ S, dù nắng cháy da, lên đến 40 độ C hay mưa sấp mặt, đến mùi khói, bụi đường và cả tiếng nổ của pô xe, cảnh sắc khiến con người ta quên hết tất cả.
27 ngày, đó là những ngày đêm làm ảnh, clip, rồi up ảnh gửi về. Sáng check-out, tối check-in. Ngủ dậy thì phải đấu tranh tư tưởng là nên ngủ tí hay dậy ăn. Tay lúc nào cũng khư khư máy ảnh, điện thoại và laptop mọi lúc mọi nơi nhằm làm ảnh, clip gửi về cho team ở nhà lên bài, trả lời comment của độc giả và tin nhắn hỏi về hành trình.
27 ngày, tôi cảm nhận được rằng cộng đồng người đam mê xe tại Việt Nam lớn mạnh như thế nào. Có những bạn liên tục gọi điện cho hỏi đoàn đến đâu rồi anh, mấy giờ đến. Rồi có những bạn đu xe máy theo, thậm chí thuê xe để chụp ảnh đoàn, livestream Facebook. Đến những điểm dừng thì thấy các bạn chờ sẵn đón đoàn xe. Nhìn ánh mắt các bạn sáng rỡ, mặt lộ rõ niềm hạnh phúc khi lần đầu chiêm ngưỡng những siêu phẩm ngoài đời thực, tôi cũng quên đi mọi mệt mỏi và chợt vui vì tìm được nhiều sự đồng cảm.
27 ngày, tôi được trải nghiệm nhiều văn hoá, cảnh đẹp khác nhau của mỗi vùng miền. Từ Sài Gòn qua Phan Thiết với cảnh đẹp không thể chê ở Bàu Trắng và Hòn Rơm. Nha Trang ngập sắc xanh của biển trời. Đất võ Quy Nhơn - Bình Định với cái nắng cháy da cháy thịt. Hội An - Quảng Nam đậm đà văn hóa. Huế, Quảng Bình với chất giọng địa phương đặc trưng, nghe đã thấy ngọt cả tai.
Hà Tĩnh với các món cơm quê, ngon lạ thường. Ninh Bình với Tràng An đẹp lạ. Hà Nội náo nhiệt, đông đúc, ban đêm cũng như ban ngày. Buôn Mê Thuột với núi rừng tít tắp. Cần Thơ, Cà Mau với những cung đường đầy ổ gà, mố cầu cao, đường nhỏ gây khó khăn cho đoàn. Bình Dương, Biên Hoà, Vũng Tàu với sự bịn rịn, xúc động của những anh chị em trong đoàn vì đây là chặng cuối cùng.
Sau 27 ngày, vui có, buồn có, khó khăn có, nhưng tôi đã sống trọn trong đam mê siêu xe và tác nghiệp. Chặng cuối cùng, tại Vũng Tàu trời mưa lớn, chắc có lẽ thay lời muốn nói cho những anh chị em khi hành trình tới đoạn kết. Tuy nhiên, chỉ chốc lát sau, hoàng hôn trở nên rất đẹp, cũng như hành trình đã kết thúc tốt đẹp trong niềm hân hoan của mọi người, trong đó có tôi.
Những hình ảnh khác về hành trình đáng nhớ, mà tôi tin chắc, dù bạn là ai, khi xem xong chùm ảnh này cũng phải thốt lên: Ôi, Việt Nam đẹp quá!
Theo: Autopro.com.vn
Đánh giá nhanh đội "cận vệ" Range Rover tham dự vào hành trình siêu xe của Trung Nguyên
(Techz.vn) Để có thể chuyên chở sách cũng như các vật dụng của thành viên tham dự vào hành trình siêu xe gần 1 tháng, 16 chiếc Range Rover đảm nhận công tác hậu cần.