Trong một bài nghiên cứu có tên "Số lượng các vệ tinh tự nhiên của Trái đất", các nhà thiên văn học nói rằng Trái Đất có một mặt trăng thứ hai tại các thời gian nhất định. Mặc dù đây chỉ là các mặt trăng nhỏ, ý nghĩa khoa học của phát hiện này thực sự mang tính hiện tượng. Hãy suy nghĩ về điều này: thay vì phải gửi các đội thám hiểm đến các tiểu hành tinh, bây giờ chúng ta đã biết có các hành tinh xung quanh quỹ đạo Trái đất, việc nghiên cứu các hành tinh này trong hệ mặt trời sẽ dễ dàng hơn.
Mikael Granvik, Jeremie Vaubaillon và Robert Jedicke đến từ Đại học Cornell đã tính toán số lượng các vệ tinh tự nhiên bay xung quanh Trái đất. Những mặt trăng này bí mật đến và đi lặng lẽ không hề thông báo, nhưng ít nhất một lần họ đã phát hiện ra. Trên thực tế, tính toán của họ đã được xác nhận bằng một quan sát trước đó: một vật thể titan màu trắng được phát hiện quay quanh trái đất khi khảo sát Catalina, Arizona vào năm 2006.
Kết quả chúng ta thu được phù hợp với hành tinh RH120 năm 2006, vật thể đường kính vài mét đã được ghi chép lại trong khoảng một năm bắt đầu từ tháng 6/2006. Đây thực chất là một tiểu hành tinh nhỏ bị hút bởi trường hấp dẫn của Trái đất. Hành tinh này xoay như một mặt trăng thứ hai cho đến năm 2007, khi nó rời khỏi quỹ đạo của hành tinh chúng ta. Nghiên cứu này chứng minh rằng, ngay cả khi không dễ bị phát hiện, những mặt trăng nhỏ này đến và đi thường xuyên, ở xung quanh Trái đất khoảng 10 tháng và sau đó biến mất.
Tuy nhiên, tần suất xuất hiện của các “mặt trăng tạm thời” này như thế nào? Theo các nhà khoa học, hiện tượng này xảy ra khá thường xuyên. "Tại bất kỳ thời gian nào, cũng có ít nhất một vệ tinh tự nhiên với đường kính 1 mét quay quanh Trái đất" - Granvik, Jeremie Vaubaillon và Robert Jedicke đã viết trong tạp chí vật lý trực tuyến ArXiv.org. Nói cách khác, tại thời điểm này, hành tinh của chúng ta có thể đang có một mặt trăng bí mật quay xung quanh.
Vì luôn có những mặt trăng nhỏ bay xung quanh Trái đất, các nhà thiên văn học có thể nghiên cứu để phát hiện chúng. Một khi phát hiện ra, chúng ta có thể gửi một vài phi hành gia lên đó để phân tích nó thay vì phải gửi cả một phi hành đoàn lên một hành tinh xa xôi. Việc nghiên cứu các thông tin về hệ mặt trời bằng cách theo dõi các hành tinh nhỏ bay xung quanh Trái đất thực sự tiết kiệm được rất nhiều chi phí.