Tay chơi khét tiếng Thái Lan: Chỉ những người kiếm tiền bất hợp pháp mới giấu kín chuyện sở hữu siêu xe
Robin Ekpatanaparnich là cái tên nổi tiếng trong ngành kinh doanh dịch vụ siêu xe tại Thái Lan, nhưng tên tuổi của Robin không chỉ dừng lại ở biên giới đất nước. Anh từng tới Việt Nam, Lào và Myanmar để bảo dưỡng siêu xe cho khách hàng. Sau 10 năm kinh doanh, anh giờ đã là chủ sở hữu một chiếc Lamborghini Gallardo SE, chiếc thứ 88 trong tổng số 250 chiếc trên toàn thế giới. Mà theo anh, việc sở hữu siêu xe giúp công việc của anh thuận lợi hơn rất nhiều.
Tại Thái Lan, ô tô chủ yếu thuộc các thương hiệu đến từ Nhật Bản, những dòng xe châu Âu hay cao hơn là xe thể thao hoặc siêu xe. Đa phần người Thái thường chọn những nhãn hiệu đến từ Nhật Bản như Toyota và Honda, vì thường xe Nhật rất bền, đáng tin cậy, không cần bảo dưỡng nhiều trong 1 năm, và quan trọng hơn hết là không rớt giá mạnh khi bán lại dưới dạng "second-hand".
Xe châu Âu thường được lựa chọn bởi giới khá giả hơn. Thương hiệu được ưa chuộng thường là Mercedes-Benz hay BMW, nhưng khi bán lại dưới dạng "second-hand", giá trị chỉ còn lại khoảng 50%, giá bảo dưỡng định kỳ sau khi hết hạn bảo hành cực kỳ đắt đỏ.
Nhưng hãng xe mà hầu hết tất cả mọi người thèm muốn là Ferrari. Khi nói đến siêu xe trên đất Thái Lan, Ferrari luôn luôn là lựa chọn hàng đầu vì dáng vẻ độc đáo. Dĩ nhiên, giá bán của một chiếc Ferrari không hề rẻ, nên nhiều người có thể lựa chọn thay thế bằng một chiếc Porsche. Porsche là thương hiệu có tất cả loại xe, từ dòng 4 chỗ dành cho gia đình, cho đến những mẫu xe thể thao hay siêu xe đắt tiền như Cayman, Boxster, Carrera hay 918 Spyder.
Lý do rất nhiều người thích Ferrari nhưng đành phải chọn Porsche là vì, kể cả những chiếc Ferrari đời cũ đến nay vẫn giữ giá rất tốt, thậm chí còn đắt hơn những chiếc Porsche mới. Vì thế, Porsche là chiếc xe thể thao hay siêu xe đầu đời của nhiều người. Sau vài năm, họ có thể sẽ bán và chuyển lên những thương hiệu lớn hơn như Ferrari hay Lamborghini.
Người dân Thái Lan luôn quan niệm Ferrari là thương hiệu siêu xe hàng đầu thế giới, và theo sau là Lamborghini. Một người Thái Lan bình thường khi thấy logo Ferrari hay Lamborghini sẽ tự cho nó là 1 chiếc siêu xe, dù 2 thương hiệu này có những mẫu xe như GTC4 Lusso hay Urus không phải siêu xe. Nhưng trái nghịch ở chỗ, nếu bạn sở hữu một chiếc Porsche đắt tiền, được liệt kê dưới dạng siêu xe như 911 GT3RS hoặc GT2RS, nhưng nhiều người vẫn cho nó tương đồng với bao chiếc Porsche bình thường khác.
Việc theo dõi số lượng siêu xe tại Thái Lan khá đơn giản, vì bạn có thể xem danh sách những chiếc xe được đăng ký từ Sở Giao thông, nhưng số liệu này không hoàn toàn chính xác vì tệ nạn nhập khẩu xe lậu vẫn còn diễn ra. Nhưng tôi có thể chắc chắn rằng, ở Thái Lan đã có hơn 1.000 chiếc Porsche thuộc hàng thể thao hoặc siêu xe, tầm 200-300 chiếc Lamborghini. Còn Ferrari thì tôi không rõ lắm, vì trước khi mẫu 488 GTB ra mắt, tổng cộng ở Thái Lan có khoảng 400 siêu xe "ngựa chồm". Và 2 năm trở lại đây đã có hơn 100 đơn đặt hàng Ferrari 488 GTB. Ở thời điểm hiện tại, tôi ước chừng có khoảng 500 chiếc Ferrari.
Để sở hữu siêu xe, người Thái phải trả 100% khoản tiền cho đại lý, trong đó đã bao gồm tất cả loại thuế, như thuế nhập khẩu và các loại thuế đặc biệt của siêu xe. Tất cả các loại thuế tại Thái Lan chiếm khoảng 327% tổng giá xe, nhưng quá trình mua xe không đơn giản như vậy. Trước khi mua xe, khách hàng phải đặt hàng và cọc một khoản tiền, sau khi xe bán chuẩn bị được sản xuất, bạn sẽ đến đại lý và chọn những 'option' cho chiếc xe. Sau khi chọn xong, bạn sẽ phải trả thêm 30-40% tổng giá trị. Khi xe đã về đến đại lý và sẵn sàng giao cho bạn, bạn sẽ trả số tiền còn lại. Hoặc đôi khi khách hàng quá bận rộn, họ sẽ ủy thác một công ty tài chính mua xe cho họ, và họ sẽ trả tiền cho công ty đó sau khi nhận được xe.
Trước hết, chính quyền Thái Lan không cho phép nhập xe đã qua sử dụng trong những năm gần đây. Các đại lý tại Thái Lan chỉ bán những chiếc xe mới, và một số chiếc xe trao đổi với khách hàng. Ví dụ một khách hàng muốn có một chiếc Ferrari mới vừa ra mắt, nhưng lại không đủ tiền thì đại lý sẽ đưa ra 1 giải pháp, đó là trao đổi chiếc Ferrari mà người khách đó sở hữu và trả thêm một khoản bù trừ.
Sau đó, đại lý chính hãng sẽ bảo dưỡng chiếc xe mua lại để có chất lượng tốt nhất và bán nó dưới dạng xe đã qua sử dụng, chứ đại lý ở Thái Lan không có quyền nhập xe đã qua sử dụng về bán. Hoặc nếu có một chiếc Ferrari muốn bán, bạn có thể liên hệ với đại lý và ký gửi xe cho họ bán giúp, nhưng đại lý sẽ lấy 2-3% tổng số tiền bán được.
Khó khăn lớn nhất chính là việc bảo dưỡng xe, nếu bạn mua xe từ đại lý chính hãng thì vấn đề bảo dưỡng định kỳ sẽ rất đơn giản. Nhưng nếu là xe đã qua sử dụng dưới dạng nhập khẩu tư nhân, và muốn đem xe đi bảo dưỡng, thì bạn phải đến trung tâm bảo dưỡng của đại lý chính hãng, đồng nghĩa với việc trả phí cao hơn bình thường. Hoặc đại lý chính hãng có quyền từ chối bảo dưỡng chiếc xe đó.
McLaren tại Thái Lan đã có đại lý chính hãng và trung tâm bảo dưỡng, nhưng họ từ chối bảo dưỡng với những chiếc xe mua ở bên ngoài. Bạn phải tự tìm cho mình một gara để bảo dưỡng. Điều này cũng tương tự với Lamborghini và Ferrari. Hiện nay, số lượng siêu xe nhập khẩu tư nhân ngày một ít ở Thái Lan do các thương hiệu đều đã có đại lý chính hãng. Do đó, hầu hết chủ xe đều tìm đến đây để hưởng chế độ bảo hành, bảo dưỡng chính hãng. Giá cả bảo dưỡng chính hãng dĩ nhiên sẽ cao hơn so với tư nhân, nhưng sẽ bảo đảm về chất lượng và sự tin cậy.
Điều này tùy thuộc vào từng chủ xe vì có rất nhiều cách để bảo vệ trước yếu tố thời tiết hoặc các yếu tố khác. Với tôi, tôi luôn đỗ xe dưới bóng râm mỗi khi chạy xe đi uống cà phê sáng vào ngày Chủ Nhật, hoặc xây một phòng dành riêng cho xe khi không sử dụng đến.
Hoặc nếu bạn dùng nó mỗi ngày, bạn có thể dán film chống trầy như Glass Coating hoặc Ceramic Coating. Nhưng thường chúng tôi chỉ dùng siêu xe trong những dịp cuối tuần, do đó xe chỉ được chạy 3-4 lần trong vòng 1 tháng, đối nghịch với những loại xe khác như Mercedes-Benz, chủ nhân có thể sử dụng chúng hàng ngày, vì thế khả năng ngoại thất bị hư hại sẽ cao hơn so với những chiếc siêu xe.
Trong 10 năm qua, đã có rất nhiều xưởng bảo dưỡng và độ xe mọc lên, họ có thể là một người đầu tư mới hoặc các thợ máy chính hãng ra ngoài mở xưởng riêng. Nhờ thế mà khách hàng có nhiều lựa chọn hơn. Hiện tại có khoảng 10 xưởng dịch vụ tư nhân tại Bangkok dành riêng cho siêu xe. 10 năm về trước, việc kinh doanh xưởng dịch vụ siêu xe rất ít người để tâm. Theo thời gian, nhu cầu của khách hàng tăng cao, nhiều người thấy đây là cơ hội để kiếm tiền. Trong 10 xưởng dịch vụ siêu xe ở Bangkok, mỗi xưởng đều tập trung chuyên môn, hoặc chuyên phục vụ một thương hiệu siêu xe nào đó.
Tôi mua chiếc Lamborghin Gallardo SE bằng tiền tôi kiếm được từ việc kinh doanh xưởng dịch vụ siêu xe. Tôi từng có một chiếc Porsche, nhưng vì phải làm việc thường xuyên với Lamborghini nên tôi quyết định mua một chiếc Gallardo. Bản thân tôi quan niệm, nếu bạn muốn thành thạo trong ngành này, bạn phải sở hữu một chiếc siêu xe trước để làm quen với các lỗi thường gặp và học cách sửa dòng xe đó. Ngoài việc giúp tôi dễ dàng hơn trong công việc, tôi cũng mua chiếc siêu xe này để phục vụ bản thân.
Ở Thái Lan, chủ xe siêu xe hầu hết đều kinh doanh trong lĩnh vực bất động sản, doanh nhân hoặc cũng có thể là một người thừa hưởng giàu có từ cha mẹ. Những năm gần đây, số lượng người chơi siêu xe tăng nhanh và cũng có nhiều người trẻ giàu tự thân hoặc kinh doanh bất động sản muốn nâng vị thế cao hơn trong xã hội bằng cách mua siêu xe. Thêm vào đó, siêu xe cũng giúp họ gặp được nhiều người ở địa vị cao hơn, và có thể trở thành đối tác kinh doanh tương lai. Nhưng 10 năm về trước, khi tôi thành lập Doctor Auto Clinic, hầu hết người sở hữu siêu xe là "rich kid" - những người trẻ thừa hưởng sự giàu có từ cha mẹ.
Lúc mới bắt đầu chơi xe, tôi có một chiếc Porsche. Nhưng sau vài năm, tôi chuyển sang chiếc Lamborghini Gallardo SE, đến nay đã được 2 năm. Cảm giác khi bạn lái siêu xe trên đường phố rất tuyệt, vì bạn khác biệt so với số đông xung quanh bạn. Mỗi khi bạn đi đến trung tâm mua sắm, họ có cả một hầm dành riêng cho siêu xe. Điều đó khiến bạn cảm thấy mình đặc biệt.
Bangkok có dân số gần 10 triệu người, bạn rất khó có thể thấy một chiếc siêu xe mỗi ngày. Mỗi lần tôi lái xuống đường, rất nhiều người ngắm nhìn chiếc xe của tôi, chụp hình hoặc khen tôi chiếc xe này rất đẹp. Sau một thời gian, bạn có thể sẽ cảm thấy những chuyện như thế là bình thường. Nhưng thời gian đầu, cảm giác đó rất đặc biệt.
Chúng tôi có câu lạc bộ riêng, và mỗi tuần chúng tôi họp mặt tối thứ 7 để đi đến các tỉnh hoặc thành phố lân cận hoặc cà phê sáng Chủ Nhật. Thường chúng tôi họp mặt nhau lúc nửa đêm hoặc sáng sớm, thời điểm đường phố vắng vẻ. Chúng tôi có thể chậm rãi tận hưởng sáng sớm Chủ Nhật, hoặc tăng tốc đến hơn 200km/h lúc nửa đêm thứ 7. Còn những người muốn khoe khoang, họ sẽ lái siêu xe ra đường vào những khung giờ như trưa hoặc chiều cuối tuần.
Thái Lan vẫn có quy định về việc độ xe, như âm thanh ống xả không được quá bao nhiêu decibel, nhưng chúng tôi không mấy bận tậm đến chuyện đó. Người Thái Lan có thể độ bất kỳ thứ gì họ muốn, từ những thứ đơn giản như bộ mâm hay phức tạp hơn là động cơ. Ở Bangkok hiện có 2 chiếc Gallardo độ động cơ tăng áp và không ít chiếc Porsche Carrera đã được độ động cơ lớn hơn.
Bạn có thể độ mọi thứ trên xe của bạn, trừ việc thay đổi màu sơn. Khi bạn thay đổi màu sơn, bạn phải đến một cơ quan để viết tờ khai và làm lại giấy tờ đăng ký xe.
Cảnh sát giao thông Thái Lan thường không bắt hay kiểm tra siêu xe. Vì họ biết, thường những người sở hữu siêu xe ở Thái Lan hầu hết đều có địa vị rất cao trong xã hội hay nắm nhiều quyền lực. Họ không muốn gặp rắc rối, nên họ thường lờ đi mỗi khi thấy một chiếc siêu xe độ trên đường phố.
Tôi sở hữu chiếc Lamborghini Gallardo SE này khá lâu rồi. Mỗi khi chạy ra đường tôi không bao giờ gắn biển số trước. Tôi mới chỉ bị kiểm tra 1 lần và việc trả tiền cho vé phạt đó không phải vấn đề quá lớn đối với tôi. Cảnh sát giao thông thường chỉ bắt và kiểm tra các loại xe khác, còn siêu xe thì rất hiếm khi.
Tôi có quen biết khá nhiều chủ siêu xe ngoài Thái Lan. Tôi cũng từng bay đến Việt Nam, Lào và Myanmar để bảo dưỡng xe cho khách hàng. Nhưng thực tế, quen biết các chủ siêu xe ngoài Thái Lan rất khó khăn. Còn ở Thái Lan thì dễ dàng hơn rất nhiều, vì chúng tôi chơi xe theo câu lạc bộ, mỗi câu lạc bộ có từ 20-30 thành viên.
Tôi có theo dõi một group về siêu xe Việt Nam trên mạng xã hội Facebook và chỉ thấy 3-4 siêu xe hội tụ cùng lúc. Sẽ tốt hơn nếu các câu lạc bộ siêu xe hình thành tại Việt Nam. Ở Lào hay Myanmar cũng tương tự. Ở Thái Lan hiện có hàng chục câu lạc bộ chơi siêu xe khác nhau. Các câu lạc bộ thường đến trường đua tại Buriam và những con đường đẹp nằm trên phía Bắc. Tôi từng có dịp bay tới Việt Nam để bảo dưỡng 2 chiếc McLaren, và thú vị là 2 người chủ xe này không hề biết nhau.
30 triệu baht là nhiều cho một chiếc Huracan. Tại Thái Lan, một chiếc Huracan tiêu chuẩn chỉ có giá 24 triệu baht, và nếu thêm "option" thì chỉ thêm 1-2 triệu baht. Nếu tôi sống và làm việc tại Việt Nam, tôi vẫn sẽ mua cho bản thân một chiếc siêu xe, nhưng tôi sẽ mua siêu xe đã qua sử dụng vì giá cả của nó có thể sẽ rẻ hơn 30 đến 40% giá ban đầu.
Sau đó tôi thể bảo dưỡng nó sao cho chiếc xe tốt nhất có thể, thay vì mua cho bản thân một chiếc Lamborghini mới. Tôi nghĩ, nếu bạn mua 1 chiếc siêu xe mới tinh sẽ rất phí tiền, so với những chiếc siêu xe đã qua sử dụng. Tại Thái Lan, một chiếc Huracan đã qua sử dụng sẽ có giá từ 18-19 triệu baht, và với 30 triệu baht bạn có thể mua một chiếc Aventador LP700-4 mới.
Nó tùy thuộc vào tính cách của mỗi chủ xe. Hầu hết người chơi xe tại Thái Lan đều muốn khoe chiếc xe của họ, và cho mọi người biết rằng họ sở hữu những chiếc xe không phải ai cũng có. Nhưng có một phần nhỏ trong giới chơi xe tại Thái Lan muốn giấu danh tính, vì có thể họ mua chiếc xe đó bằng những công việc kinh doanh bất hợp pháp. Nhưng số lượng người chơi siêu xe muốn giấu danh tính chỉ chiếm khoảng 10-20%.
Theo những gì tôi được biết ở Thái Lan, bộ sưu tập siêu xe lớn nhất chỉ rơi vào khoảng 12-15 chiếc. Nhưng hầu hết, một người chơi siêu xe thường sở hữu 4-5 chiếc trong bộ sưu tập, vì họ muốn có mỗi chiếc theo từng thương hiệu. Với số lượng như bạn nói là quá nhiều.
Tôi không biết tới người này. Nhưng với gợi ý trên, bên cạnh việc Việt Nam rất nổi tiếng với chất lượng cà phê, tôi nghĩ anh ta chắc hẳn rất giàu có và kiếm được rất nhiều tiền từ nó. Ở Bangkok, tôi biết một cửa hàng cà phê của Việt Nam. Liệu có phải The No.1 Coffee không?
Một số hình ảnh khác trong gara của Robin Ekpatanaparnich:
Theo: Autopro.com.vn
Đại gia Việt bạo tay chi hơn 70 tỷ đồng mua siêu xe hạng sang
(Techz.vn) Những chiếc xế hộp hạng sang này đều được mua từ showroom ô tô nhập khẩu nổi tiếng ở Hà Nội và Tp.HCM.