Camera trải nghiệm

[Camera Trải nghiệm] Miền kí ức của những cánh diều

[Camera Trải nghiệm] Miền kí ức của những cánh diều

Bài viết liên quan

 Những ngày cuối tuần là khoảng thời gian hiếm hoi để tôi trở về với miền quê, nơi cho tôi hoài niệm về những ngày còn thơ ấu.

Không biết đã bao lâu rồi tôi mới lại nhìn thấy khoảng trời này. Một màu hoàng hôn sương khói in lên trên con đê nhỏ một khúc nhạc bình lặng. Cơn gió chiều muộn thổi qua mang theo hương thơm bình dị cùng tiếng xào xạc của đồng lúa xa xa gọi về.

Dường như tôi nhìn thấy hình ảnh của những đứa trẻ chân trần đội nắng chạy dọc bờ đê. Trong không khí còn thoang thoảng mùi thơm của hạt lúa vàng ươm trĩu nặng. Bầu trời xanh thẳm đung đưa những cánh diều.

Chính là những cánh diều của tuổi thơ ấy. Một thời trẻ con tinh nghịch, đứa nào cũng ngước mặt lên trời, nheo mắt dõi theo những cánh diều sặc sỡ sắc màu.

Nơi tôi sinh ra không phải một thành phố lớn. Thuở nhỏ chỉ có cánh đồng bát ngát cùng bầu trời xanh với những cánh diều làm bạn. Dây diều thật dài được cuốn vào bất kì thứ gì mà bọn trẻ lượm được. Một cái chai nhựa bỏ đi cũng chẳng sao, miễn là có một con diều để thả cùng bạn bè.

Lũ trẻ con ở quê tôi rất thích thả diều. Những cánh diều đầy màu sắc cứ thế bay lên thật cao, thật cao, mang theo cả những ước mơ bé nhỏ mà nhiều người vẫn thường nói là viển vông, theo cánh diều bay lên bầu trời. Tôi không nhớ được vẻ mặt của mình ngày ấy khi nhìn ngắm những cánh diều. Có lẽ cũng giống như đám nhóc bây giờ. Một nụ cười hạnh phúc giống như chính mình cũng đang bay lượn trên bầu trời vậy. Một cảm giác thích thú khó tả.

Tôi đã từng ước giá như mình cũng có thể giống như cánh diều ấy, thoải mái bay lượn giữa bầu trời tự do. Mỗi lần nằm giữa đồng cỏ nhìn lên cánh diều đã bay thật cao, tôi tự hỏi nếu tôi cắt đi sợi dây này, cánh diều kia sẽ bay đi đâu. Có lẽ là một nơi nào đó thật xa, xa đến nỗi tôi không thể nhìn thấy.

Năm đó tôi cùng đám bạn thả diều trên cánh đồng xanh mướt cỏ non. Con diều của tôi lúc nào cũng bay cao nhất. Với đám trẻ lít nhít thời bấy giờ, có thể ngồi trên đồng cỏ nhìn cánh diều nhỏ bé giữa bầu trời xanh thật không dễ dàng. Lần ấy, dây diều của tôi bị thằng bạn nhà bên vô tình làm đứt. Vội vã đuổi theo cánh diều nhưng chỉ kịp bắt lại hình ảnh con diều dần biến mất, tôi tức điên lên đánh nó một trận.

Tối hôm đó, thằng nhóc năm tuổi nằm trong lòng bố khóc tức tưởi. Dễ gì mà có một con diều, lại là con diều mang theo những ước mơ bé nhỏ của mình bay lên cao. Bố tôi ôm lấy tôi, kể cho tôi nghe về cánh diều của tuổi thơ ông, nói cho tôi biết: Cánh diều dù bay cao đến đâu cũng sẽ trở về mặt đất, nhưng ước mơ thì không. Chỉ cần tôi có ước mơ, nó sẽ theo tôi bay đi xa mãi.

Năm tháng trôi qua, tôi không còn mơ về những cánh diều nữa. Những đứa trẻ ngày ấy đã lớn, và ước mơ cũng thực tế hơn nhiều. Nhưng tôi sẽ không bao giờ quên được hình ảnh ấy. Một tuổi thơ cùng bạn bè vui đùa trên đồng cỏ, đem những cánh diều muôn màu sặc sỡ cùng ước mơ nho nhỏ của mình thả lên trời cao. Tôi sẽ không quên được những buổi chiều mải mê thả diều đến khi bóng ngả xế tà, cả những trận mắng gà bay chó sủa mỗi khi đi chơi về muộn.

Tất cả gói lại trong hai chữ tuổi thơ mà quê hương gìn giữ cho tôi. Có lẽ, một ngày nào đó, khi đã mệt mỏi với đô thị tấp nập cùng nhịp sống hối hả, tôi sẽ trở lại đây, giành cho mình một chút bình yên và thả tâm hồn theo những cánh diều. Dù diều bay cao đến đâu vẫn phải trở về mặt đất, nhưng ít ra có thể tận hưởng cái cảm giác bay lên thật cao ấy, vẫn là một điều tuyệt vời.

*Bộ ảnh được thực hiện bởi điện thoại Sony Xperia T và phần mềm Snapseed

 

Top 5 smartphone chụp ảnh đẹp nhất hiện nay

(Techz.vn) Bạn đang đi tìm một chiếc smartphone có cấu hình cao đi kèm khả năng cho ra những bức ảnh vô cùng chất lượng, 5 cái tên dưới đây hoàn toàn đủ tiêu chí giúp bạn thỏa mãn nhu cầu đó.